BIẾN YÊU THÀNH CƯỚI - Trang 792

cũng nói những chuyện trong quá khứ, giống như đang cùng nhau hồi tưởng
lại. Thực ra cô cũng không có ý định nói về chuyện này, nhưng đã vô ý
nhắc tới nên đành hỏi tiếp: “Em tưởng anh vĩnh viễn cũng không thể quên
cô ấy, cho nên em mới ghét cô ấy.”

Cố Thừa đông không mở miệng ngay, sửng sốt nửa ngày, “Nếu như anh

quên cô ấy, em sẽ không ghét cô ấy?”

“Vẫn ghét.” Dương Cẩm Ngưng suy nghĩ một chút, lại thay đổi ý kiến,

“Có lẽ sẽ giảm đi một chút.”

“Em muốn anh trả lời em thế nào?” Ngữ khí của anh rất nghiêm túc, “Tô

Tây và anh từng yêu nhau, không thể gạt bỏ được, cũng không có cách nào
phủ nhận, anh chỉ có thể nói tình cảm ấy thuộc về quá khứ. Con người ta
mà cứ so đo tính toán tới quá khứ thì rất ngu xuẩn.”

“Cho nên, anh mới không muốn so đo cùng em, phải không? “Cô nhìn

anh.

Anh nói Tô Tây thuộc bề quá khứ của anh, chẳng phải bây giờ Dương

Cẩm Ngưng cô cũng đã trở thành quá khứ của anh rồi ư? Cô không muốn
mình giống Tô Tây, nhưng bây giờ hóa ra, cô và Tô Tây lại đóng cùng một
vai.

Anh vươn tay qua, ôm cô, “Ngủ đi.” Trông anh có vẻ mệt mỏi.

“Không muốn ngủ.” Cô đẩy tay anh, “Em bây giờ nhớ tới, anh còn chủ

động ly hôn với em, bỏ rơi em, khiến em biến thành người con gái chồng
bỏ, làm người mẹ đơn thân.”

Cố Thừa Đông day trán, “Anh tưởng khi đó em muốn anh làm như vậy.”

“Anh tưởng, tưởng cái đầu nhà anh.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.