Tại sao "túc hạ" là cách xưng hô kính trọng đối với bạn bè?
Trong thời kì Xuân Thu Chiến Quốc, vua Hiến Tông nhà Tấn hoang dâm vô đạo, tin nghe những lời
vkhống gièm pha, vì thế thái tử Thân Sinh bị giết, người con thứ là Trùng Nhĩ cũng bị bắt buộc phải
lưu vong ra nước ngoài.
Trùng Nhĩ vốn là một vị công tử có danh vọng ở nước Tấn, một số đại thần chính trực như Giới Tử
Thôi đã đi theo với công tử Trùng Nhĩ tị nạn ra nước ngoài. Trên đường đi Trùng Nhĩ đầu tiên tới
nước Địch, rồi sau tới nước Vệ.
Nước Vệ thấy Trùng Nhĩ chỉ là một công tử mạt vận cho nên không chịu tiếp đãi, do đó đoàn người
lưu vong chỉ còn cách tìm một con đường khác. Một hôm Giới Tử Thôi thấy Trùng Nhĩ đói lả không
chịu được nữa, bèn cắt thịt trên đùi mình nấu lên cho Trùng Nhĩ ăn.
Đoàn người chịu đựng hết mọi nỗi gian khổ, cuối cùng cũng tới được nước Tề. Nhờ có Tề Hoàn Công
ủng hộ giúp đỡ, cho nên Trùng Nhĩ lại có thể trở về nước Tấn lên ngôi vua và trở thành Tấn Văn
Công.
Sau khi chấp chính, Trùng Nhĩ phong thưởng rất nhiều cho các đại thần trước kia đã trung thành với
mình, nhưng chỉ quên mất một mình Giới Tử Thôi. Giới Tử Thôi oán hận không thể nào chịu được,
bèn đưa mẹ vào ẩn cư trong núi sâu.
Về sau có người nói lên nỗi bất bình về chuyện Giới Tử Thôi. Trùng Nhĩ bèn phái người lên núi mời
Giới Tử Thôi xuống núi nhận thưởng, nhưng Giới Tử Thôi cự tuyệt. Lúc bấy giờ lại có kẻ hiến kế xui
Văn Công phóng hỏa đốt núi để bắt buộc Giới Tử Thôi phải xuống núi. Trùng Nhĩ bèn làm theo ý kiến
đó, nhưng Giới Tử Thôi nhất định không xuống núi, cuối cùng ông cùng với mẹ ôm gốc cây rồi cả hai
mẹ con đều bị thiêu sống.
Trùng Nhĩ rất thương nhớ Giới Tử Thôi, bèn sai người lên núi chặt cái cây ấy đem về làm một đôi
guốc gỗ đi vào chân mình và mỗi lần nhìn xuống đôi guốc gỗ này Trùng Nhĩ lại nhớ tới ử Thôi cắt thịt
đùi cho mình ăn, và nhà vua thường vỗ hai đầu gối mình và đau lòng nói: "Túc hạ, bi hồ" (kẻ dưới
chân ta ôi, đau thương thay). Về sau hai chữ "túc hạ" đã trở thành cách xưng hô tôn kính với bạn bè.
VŨ DUNG CHI