BIỂU TIỂU THƯ TRỌNG SINH - Trang 538

"Biểu ca còn tưởng có được bảo bối, kỳ thật nhặt lấy món hời của người

khác rồi tưởng bở mà thôi", Chung Minh càng cười đến vui vẻ, "Đây là báo
ứng, đáng đời hắn".

Tống gia rốt cuộc là nhà nương Tống Văn Thục, chuyện liên quan huyết

mạch không phải trò đùa, hỏi: "Con có chứng cớ gì không?".

Chung Minh ngửa ra hai tay, "Không có, chờ sau khi sinh hạ hài tử, nhìn

hắn lớn lên có giống biểu ca hay không thì biết".

Không có bằng chứng, Tống Văn Thục cũng chỉ có thể nửa tin nửa ngờ,

nói không chừng là Chung Minh ăn nói bừa bãi, vì mình và Tô Tử Mặc mà
bịa ra lời nói dối, hừ nói: "Đừng có đem chuyện khác ra đánh trống lảng,
trên đời này cũng không phải chỉ có một mình Tống Tuấn Kiệt là nam
nhân, sau khi con rời đi nơi này, nương tuyển cho con một nam nhân gia
giáo, sang năm có thể hạ sinh tiểu tử béo múp".

"Nương a, sao nương nghe không hiểu lời Minh nhi nói, Minh nhi chỉ

thích Mặc tỷ tỷ, cho dù nương đưa Minh nhi vào cung, lên làm hoàng hậu,
Minh nhi cũng không nguyện ý!".

"Con đúng là biết mơ tưởng", Tống Văn Thục trừng mắt nhìn nàng,

"Như con bây giờ còn muốn làm hoàng hậu hay sao? Có thể có nam nhân
chịu con là may lắm rồi". Chung Minh đã mất trong sạch, nhất định sẽ bị
người ghét bỏ, trong lòng càng nghĩ càng giận, thật không biết tự ái mà!
Nói Chung Minh, cũng là nói Tô Tử Mặc.

Chung Minh thuận theo lời của nàng nói: "Cho nên mới nói, vì cái gì

Minh nhi phải ủy khuất chính mình gả cho một người ghét bỏ Minh nhi,
sống phải lo nhìn sắc mặt người ta, mà không thể ở cùng người Minh nhi
thích kia chứ?".

Tống Văn Thục nghẹn lời, Chung Minh rõ ràng là ngụy biện, lại tìm

không được lời nào để phản bác, "Tốt, cho dù ta đáp ứng con, chúng ta tiểu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.