BIỂU TIỂU THƯ TRỌNG SINH - Trang 597

Thiệu Thi Dung mở to mắt nhìn nàng.

"Bởi vì giống, cho nên các ngươi dễ dàng cuốn hút lẫn nhau, mà các

ngươi lại đều là người cực kỳ ngạo mạn, ai cũng không nhường ai, ai cũng
không phục ai, mọi chuyện đều muốn áp chế đối phương, cho nên tâm tư
càng lúc càng cách xa, thậm chí có thể từ yêu thành thù". Hàn Thu San
dừng một chút, nói, "Ta đoán ngươi chưa bao giờ cùng nàng thổ lộ tâm ý
phải không?".

Thiệu Thi Dung vội nói: "Ta có nói!". Tiếp theo lại uể oải cúi đầu, "Bất

quá muộn rồi!". Nếu không phải Tô Tử Mặc xuất hiện, e là nàng sẽ giấu
nhẹm chuyện mình thích Chung Minh trong bụng cả đời, nàng không biết
Chung Minh có thích nữ nhân hay không, càng không biết nàng có thích
mình hay không, nàng sợ nói cho Chung Minh rồi, Chung Minh sẽ xem
thường mình, cho rằng cả đời nàng sẽ chê cười giễu cợt mình, nói cho cùng
là do nàng sợ, nếu nàng dũng cảm một chút, nói ra hết trước khi Chung
Minh gặp được Tô Tử Mặc, không chừng cục diện sẽ không như ngày hôm
nay, nàng càng tới gần Chung Minh, Chung Minh lại càng chán ghét nàng,
đáng tiếc thời gian không thể quay lại, trên đời cũng không có nếu như.

"Hiện tại nói cái gì cũng vô dụng, trong lòng Chung Minh đã muốn có

người khác, đời này cũng không khả năng thích ta", Thiệu Thi Dung rã rời.

"Kỳ thật trong lòng ngươi đã sớm có đáp án, chỉ là cảm thấy không cam

lòng cứ như vậy buông tay".

Thiệu Thi Dung liên tục gật đầu, lời Hàn Thu San nói đều trúng tâm tư

nàng.

"Nếu ta đổi lại, nói như thế này, xem trong lòng ngươi có thể dễ chịu một

chút hay không, ngươi buông tha cho một người không thích ngươi, còn
Chung cô nương lại mất đi một người thích nàng, vậy ai phải chịu tổn thất
lớn hơn nha?".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.