BIỂU TIỂU THƯ TRỌNG SINH - Trang 682

"Mặc tỷ tỷ", Chung Minh gọi nàng một tiếng.

Tô Tử Mặc không để ý tới, còn xoay người qua một bên, đưa lưng về

phía Chung Minh.

Chung Minh cũng là lần đầu gặp Tô Tử Mặc phát cáu, nhưng lại cảm

thấy thật là đáng yêu, cũng biết nàng đang giận cái gì, nếu đã để ý như vậy
sao còn có thể dễ dàng nói ra những lời lãnh đạm đây?! Chung Minh đứng
nhìn bờ vai gầy của Tô Tử Mặc mà ngẩn người.

Tô Tử Mặc đợi lâu không nghe nàng nói chuyện, đành phải quay qua,

thấy Chung Minh nhíu mày như đang lạc vào cõi thần tiên nào đó, liền hỏi:
"Suy nghĩ cái gì?".

Chung Minh phục hồi tinh thần, hướng nàng ngọt ngào cười nói: "Còn

tưởng rằng từ nay về sau ngươi cũng không để ý đến ta".

Tô Tử Mặc biết nàng còn vì chuyện ban ngày mà canh cánh trong lòng,

nàng khuyên Chung Minh tạm thời rời đi nơi này cũng là vì muốn tốt cho
Chung Minh, về phần tình cảm giữa các nàng, Chung Minh xác thực đã dọa
đến nàng, chẳng qua cứ thế nhận định Chung Minh, quả thật không công
bằng với Chung Minh, mọi sự đều có nguyên nhân, ít nhất trước hết nghe
nghe lý do Chung Minh giết người đã, "Mới vừa rồi nếu ta không đi ra,
không phải là muội liền theo biểu ca muội đó chứ?".

Chung Minh nghe ra nồng đậm chua xót trong lời Tô Tử Mặc nói, tâm

tình nhất thời tốt lên, "Đó là vì ta giận ngươi".

Tô Tử Mặc nhớ đến cảnh Tống Tuấn Kiệt ôm nàng, còn hôn mặt nàng

một cái, ngực tức đến phát đau, lòng còn sợ hãi nói: "Muội trêu chọc hắn
như thế, nếu hắn thật sự dùng sức với muội thì làm sao đây?".

Chung Minh thu hồi nụ cười, lạnh lùng nói: "Ta muốn mạng hắn".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.