BIỂU TIỂU THƯ TRỌNG SINH
Lạc Khuynh
Chương 106
Chung Minh đến nơi đã hẹn, nắng ấm gió mát, sóng nước dập dềnh, trên
mặt hồ có một chiếc thuyền nhỏ, Tô Tử Mặc và Mạnh Trầm Xuân ngồi đối
diện nhau, trai tài gái sắc rất đẹp mắt, tuy biết rõ về Mạnh Trầm Xuân
nhưng nhìn cảnh tượng này, trong lòng Chung Minh vẫn cảm thấy không
thoải mái.
Tô Tử Mặc trên thuyền cũng thấy được nàng ở bên bờ, đứng theo chiều
gió, vạt áo bay bay, ngẫu nhiên có người đi đường ngang qua, thần sắc lộ ra
vẻ yêu thích hoặc như là cực kỳ hâm mộ, có điều không thấy bóng dáng
Tống Tuấn Kiệt đâu.
Mạnh Trầm Xuân thấy Tô Tử Mặc vẫn nhìn Chung Minh, trên mặt là
thần sắc ôn nhu chưa từng gặp qua, tâm trạng càng thêm sáng tỏ, đừng nói
thân thể hắn khiếm khuyết, cho dù hắn còn như lúc trước chỉ sợ cũng
không tiến được vào tim nàng, thôi, dù gì nàng vốn không giống những nữ
tử bình thường, như vậy cũng tốt, nam nhân rất bẩn, có khi lại phá hư phần
trong sạch tốt đẹp này của nàng, không đợi Tô Tử Mặc phân phó, hắn đã
chèo thuyền qua đó.
Thuyền chưa cập bờ, Chung Minh đã thả người nhảy lên thuyền, Tô Tử
Mặc nhẹ hô một tiếng "Cẩn thận", theo bản năng bắt lấy cánh tay nàng,
Chung Minh thuận thế ôm cổ Tô Tử Mặc, sau đó khiêu khích nhìn Mạnh
Trầm Xuân, rất có vẻ thị uy, Mạnh Trầm Xuân chỉ cười cười, không chút để
ý, hắn vốn đã lên bờ, nhớ tới một chuyện, lại quay đầu nói: "Các ngươi
từng nhờ ta trị liệu Trần lão bản, trước đó vài ngày hắn đến y quán ta lấy