BIỂU TIỂU THƯ TRỌNG SINH - Trang 776

Trần lão bản dù sao cũng là người trải qua sóng to gió lớn, dù đoán được

lai lịch Tô Hầu gia không nhỏ, nhưng không đến mức chỉ một câu đã chết
khiếp, thong dong nói: "Xin hỏi tôn tính đại danh của lão gia? Không thể
ngài nói cái gì thì phải làm cái đó".

Tô Hầu gia thản nhiên nói: "Phàm là có người làm việc không hợp pháp,

lão phu đều quản được".

Trần lão bản nghe hắn nói như vậy, ngược lại yên lòng, hắn cùng quan

phủ luôn có giao tình không tệ, cười nói: "Nghe lão gia nói cứ như là quan
gia, vậy cũng tốt, kẻ hèn này luôn mua bán đứng đắn, không sợ quan gia tra
xét".

Tô Hầu gia vẫn như cũ không nhanh không chậm, từ từ nói: "Vậy sao?

Khi nào thì buôn người được coi là nghề đứng đắn?".

Trần lão bản nói: "Lão gia nói sai rồi, có giấy trắng mực đen làm chứng,

ta cùng Tống công tử một người nguyện mua một người nguyện bán, là
giao dịch công bằng, không có nửa phần lừa gạt".

Tô Hầu gia gật gật đầu, "Hắn đem người bán cho ngươi, ngươi cho hắn

bạc, thật đúng là cuộc mua bán tốt đẹp". Tiếp theo sắc mặt trầm xuống,
ngón tay chỉ vào Tống Tuấn Kiệt, "Hắn dựa vào cái gì đem hai vị cô nương
này bán cho ngươi?".

Trần lão bản nghe hắn hỏi, còn tưởng rằng Tô Hầu gia không biết quan

hệ của Tống Tuấn Kiệt và các nàng, cười nói: "Lão gia có điều không biết,
Tống công tử là trượng phu của hai vị tiểu thư này, ngài nói coi Tống công
tử có tư cách hay không?".

Tô Hầu gia vuốt râu, "Xác thực có tư cách". Sau đó híp lại hai mắt, hỏi,

"Vậy ngươi có biết ta là ai?".

Trần lão bản cũng không dám đoán lung tung, chỉ lắc đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.