BÌNH AN CỦA ANH - Trang 268

Tiểu Hoa đỏ mặt, tại cô không biết phải mang những gì. Cô giật ba lô:

“Anh không được xem.”

Hai tay Thẩm Hi Tri ôm lấy ba lô của cô: “Được rồi, không xem là

được.”

Tiểu Hoa không giành nữa, ngoài trời đã sáng, cô tựa lên vai anh nhìn

phong cảnh ngoài cửa sổ, đường ray như từng sợi tơ dày đặc, dệt vào lòng
cô một tấm lưới tuyệt đẹp, tấm lưới mang tên hoài bão, ước mơ, và cả tình
yêu.

5 tiếng đi tàu hỏa nói dài không dài nói ngắn cũng không ngắn, hơn 8h

trên toa tàu tràn ngập mùi mì tôm thơm phức, Thẩm Hi Tri đưa ba lô cho
cô, đứng dậy đi chuẩn bị mì tôm ăn sáng. Tiểu Hoa nhìn anh cắt xúc xích,
bỏ gia vị vào tô, rót nước rồi chờ trong 3p, lúc mở nắp ra hơi nước làm mờ
mắt cô, Tiểu Hoa kéo tay anh, nói: “Thẩm Hi Tri, anh có thấy em phiền
phức lắm không?”

Người nào đó đang khuấy mì tôm cho cô dừng lại một chút, kì quái

nhìn Tiểu Hoa: “Sao lại hỏi thế? Anh biểu hiện rõ vậy à?”

Tiểu Hoa đờ người, nhưng một giây sau, anh gắp mì đưa đến trước

miệng cô: “Phiền một chút thôi, nhưng anh quen rồi.”

Tiểu Hoa không ăn, mũi cay cay.

Thẩm Hi Tri mỉm cười: “Con gái nên phiền phức một chút, bây giờ

em chưa hiểu đâu.”

Tiểu Hoa đúng là không hiểu thật, nhưng cảm giác anh không lừa cô.

Cô há miệng ăn mì, hỏi: “Vậy bao giờ mới hiểu được?”

Thẩm Hi Tri nói: “Đến lúc có thể hiểu anh sẽ nói cho em biết.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.