BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 103

”Trước đây em rất thích.” Lê Thiên Thần khẽ cau mày nói.

Bình An cười cười, “Làm sao có thể vĩnh viễn thích một vật, bất kể là cái

gì, cũng sẽ quá hạn.”

Lê Thiên Thần có chút tức giận, vì loại giọng không cần thiết chút nào

này của cô, “Tình cảm cũng giống vậy sao?”

”Đây là một vấn đề phức tạp.”

Trước khi cô chết lần đầu tiên, tình yêu của cô đối với anh cho tới bây

giờ như một, chỉ là tình cảm anh đối với cô biến chất, không, nói không
chừng không phải biến chất hoặc là quá hạn, mà là cho tới bây giờ anh có
lẽ chẳng từng yêu cô.

”Bình An, em thay đổi quá nhiều, đây không phải là chuyện tốt!” Bình

An như vậy làm cho anh không cách nào thích ứng được, anh chỉ thích
Bình An chịu ảnh hưởng mỗi tiếng nói mỗi cử động của anh hơn.

Bình An cong môi cười yếu ớt, nếu như cô không thay đổi, cô sẽ phải

chết them lần nữa rồi.

Bất kỳ ai nếu đã chết qua một lần, thì đều sẽ không bao giờ muốn nếm

trải lại cảm giác tuyệt vọng kia một lần nào nữa, mà cô cũng không ngoại
lệ.

”Em ăn no rồi.” Bình An để đũa xuống, Lê Thiên Thần gần như không

động qua chiếc đũa.

Ánh mắt anh khẽ híp một cái, khóe miệng co quắp một chút, cuối cùng

chỉ có thể than nhẹ, “Anh đưa em về.”

Đoạn đường trở về kí túc xá này, hai người cũng không nói chuyện, xe

chậm rãi dừng lại ở dưới lầu, Bình An nhẹ nói câu cám ơn, muốn mở cửa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.