BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 1190

Bọn họ chia tay ở dưới lầu, mỗi người đi một ngả. Bình An đi bộ đến cao

ốc của công ty Nghiêm Túc, mới vừa lấy điện thoại ra chuẩn bị gọi cho anh
thì nhận được điện thoại của anh gọi tới.

“Xong việc rồi à?” Thanh âm trầm ấm quyến rũ của anh truyền đến.

“Dạ, đang chờ dưới lầu công ty anh nè.” Bình An cười nói.

“Đứng đó chờ anh, đừng đi đâu, anh đến ngay.” Giọng Nghiêm Túc

mang theo ý cười vui vẻ, nói xong ngắt điện thoại ngay.

Không tới năm phút sau đã nhìn thấy chiếc Porsche của Nghiêm Túc lái

tới.

Bình An chạy nhanh đến, không đợi Nghiêm Túc xuống xe mở cửa giúp

cô, cô đã nhanh chóng phóng lên xe, cười hì hì nói Nghiêm Túc, “Tốt rồi,
chúng ta đi thôi.”

Nghiêm Túc bị hành động che che giấu giấu này của cô chọc giận đến

bật cười, một tay kéo cô vào lòng, cúi đầu cho cô một nụ hôn sâu triền
miên, đến khi cô sắp thở không nổi mới thả cô ra, “Em cho là làm thế thì
người khác không biết em lên xe của anh sao?”

“Em không có nghĩ như vậy mà.” Gương mặt Bình An ửng hồng, cúi đầu

nhỏ giọng nói.

“Anh muốn em có thể quang minh chính đại, không có bất kỳ áp lực gì

khi ở cùng với anh.” Nghiêm Túc nâng cằm cô lên, nhìn cánh môi bị anh
hôn sưng đỏ ướt át, trong lòng vô cùng xao động, dục vọng đối với cô càng
ngày càng mãnh liệt, nhưng lại phải nhịn xuống bởi sợ sẽ làm cô hoảng sợ.

Huống chi ba cô vẫn chưa đồng ý cho bọn họ đến với nhau, nhất định áp

lực trong lòng cô đang rất lớn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.