BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 1422

“Bác trai, chúng con có thể đính hôn trước.” Nghiêm Túc nhìn Phương

Hữu Lợi nói một cách nghiêm trang.

“Cậu theo tôi ra ngoài!” Phương Hữu Lợi trừng mắt nhìn Nghiêm Túc

một cái, hất đầu ý bảo anh ra ngoài ban công nói chuyện với ông.

Bình An sợ Phương Hữu Lợi sẽ hung dữ với Nghiêm Túc, vội vàng kéo

tay ông lại, “Ba, con thật sự thích Nghiêm Túc, dù sao trước sau gì rồi cũng
sẽ kết hôn, lấy sớm hay lấy muộn gì chẳng phải cũng giống nhau sao?”

Phương Hữu Lợi nghẹn tức, đúng là nữ nhi ngoại tộc mà! Đúng là nữ nhi

ngoại tộc* mà!

(*) Nữ nhi ngoại tộc: con gái là con người ta – câu này đã là thành ngữ

Việt Nam.

Nghiêm Túc mỉm cười véo lòng bàn tay của Bình An, “Anh với bác trai

ra ngoài nói chuyện một chút, em nói chuyện với bà ngoại đi.”

Hai người đàn ông xuất sắc giống nhau một trước một sau đi ra ngoài

ban công, cánh cửa sổ thủy tinh sát đất ngăn cách tiếng nói chuyện của bọn
họ. Bình An vừa nói chuyện phiếm với Viên lão phu nhân, vừa lo lắng quan
sát tình hình bên ngoài ban công.

Hai người đàn ông này đều là người quan trọng nhất của cô, cô không

muốn thấy một trong hai người không vui. Mặc dù hồi đầu ba phản đối cô
và Nghiêm Túc ở bên nhau, nhưng sau khi được bà ngoại thuyết phục, ba
đã chấp nhận quan hệ của bọn họ rồi, nhiều lần còn bảo cô dẫn Nghiêm
Túc về nhà ăn cơm mà, sao còn có thể phản đối hôn sự của bọn họ?

Hai người đàn ông đứng ngoài ban công cũng chú ý tới ánh mắt lo lắng

của Bình An, đồng thời quay đầu lại nở nụ cười trấn an với cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.