BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 1532

Nghiêm lão phu nhân cười tủm tỉm nói, “Có phải gọi cô đâu, cô để ý cái

gì?”

Ôn Nguyệt Nga nghẹn họng, tức giận đến nói không nên lời. Quan hệ

giữa Nghiêm Túc và bà ta trước giờ vẫn không tốt, cái này mọi người đều
biết, huống chi Nghiêm Túc không phải là con trai của bà ta, bà ta quả thật
không có tư cách gì để bắt bẻ.

“Được rồi, được rồi, đi ăn cơm thôi.” Nghiêm Lôi Hải hòa giải thay Ôn

Nguyệt Nga.

Nghiêm lão phu nhân hừ hừ, cầm tay Vu Tố Hà đi tới bàn ăn.

Ôn Nguyệt Nga uất ức trừng mắt nhìn Nghiêm Lôi Hải, Nghiêm Lôi Hải

ra dấu bảo bà chớ có lên tiếng, muốn bà nhịn một chút.

Bàn ăn hình chữ nhật, Nghiêm lão gia ngồi xuống ghế chủ vị, hai bên trái

phải theo thứ tự là Nghiêm Lôi Hải và Nghiêm lão phu nhân, bên dưới
Nghiêm lão phu nhân là Vu Tố Hà, vì để cho hai bên đối xứng một chút,
Bình An đành phải ngồi vào bên cạnh Ôn Nguyệt Nga, mặt đối mặt với
Nghiêm Túc.

Vì không muốn để cho bữa cơm đoàn viên vốn nên hòa thuận tốt đẹp này

trở nên quá khó nuốt, tất cả mọi người đều giữ im lặng mà ăn cơm. Mặc dù
Ôn Nguyệt Nga rất chướng mắt khi thấy Nghiêm lão phu nhân và Vu Tố
Hà gắp thức ăn qua lại cho nhau rất tình cảm, nhưng bà ta vẫn nhịn xuống,
không hề lên tiếng châm chọc.

Đáng lẽ bà ta nên sớm hiểu, ở chỗ này bà ta y như người ngoài, Nghiêm

gia sẽ không có ai đứng về phía bà, cho dù có Nghiêm Lôi Hải thì ông cũng
không dám lộ liễu mở miệng thay bà nói chuyện.

Sau khi ăn xong, bọn họ quay lại phòng khách. Ôn Nguyệt Nga ước gì có

thể nhanh chóng rời khỏi chỗ này, nhưng vì Nghiêm Lôi Hải đã lâu không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.