BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 1949

“Lê Thiên Thần!” Liên Kiến Ba gằn giọng kêu lên.

“Ha ha, Anh Liên, báo chí hôm nay đặc sắc quá nhỉ! Không chừng ngày

mai còn hấp dẫn hơn nữa kìa. Sao, tò mò không?” Thanh âm vui sướng của
Lê Thiên Thần vang lên, giọng điệu lưu manh hoàn toàn không hợp chút
nào với hình tượng ôn tồn nho nhã trước kia của hắn.

Liên Kiến Ba cười, “Rất giật gân, tao thích lắm!” Hắn nhìn về phía góc

phòng bên kia, nơi đó có các kỹ thuật viên hắn đặc biệt thuê riêng đến để
dò theo sóng điện thoại tìm ra vị trí cụ thể của Lê Thiên Thần lúc này.

“Chẳng lẽ mày còn muốn thấy tin đặc sắc hơn?” Không nghe Liên Kiến

Ba mắng mỏ như dự kiến, tiếng cười của Lê Thiên Thần lập tức ngưng lại.

“Mày ra điều kiện đi, tóm lại muốn gì? Muốn tao lật lại bản án đó cho

mày thì không thể được rồi. Mày không muốn ngồi tù, tao cũng không
muốn. Chi bằng tao cho mày một khoản tiền, mày ra nước ngoài đi!” Liên
Kiến Ba nói.

Lê Thiên Thần cười lạnh, “Nếu tao xuất ngoại thì chẳng khác nào chính

thức xác nhận tội danh. Tao đâu có ngu như vậy!”

“Mày không ngu, nhưng mày cần tiền.” Liên Kiến Ba cười nói, “Còn

nữa, cha mẹ mày... cũng cần mày đưa tiền về dưỡng già nữa mà.”

“Liên Kiến Ba, nếu mày dám đụng vào một sợi lông của ba mẹ tao, thì

dù chết tao cũng kéo mày làm đệm lưng!” Lê Thiên Thần ngẩn ra, ngay sau
đó lớn tiếng mắng chửi.

Liên Kiến Ba nói, “Dĩ nhiên tao sẽ không làm vậy. Mày không biết à?

Cha mẹ mày đã bị Phương Hữu Lợi rước tới Thành phố G, ở tại Phương
gia rồi!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.