BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 2232

Nghiêm Túc một lần nữa quay lại phòng bệnh, nhìn thấy Bình An ngay

cả khi ngủ vẫn vô thức đưa tay che chở bụng mình thì lòng quặn đau. Anh
gọi điện cho Trình Vận, muốn nhờ chị lại đây thay anh chăm sóc Bình An
một lúc.

Trình Vận vừa nghe Bình An động thai thì không hỏi han gì thêm mà

chạy ngay đến bệnh viện.

“Đang yên đang lành sao tự nhiên lại động thai vậy? Chuyện gì xảy ra?”

Nửa giờ sau, Trình Vận đến bệnh viện, thấy sắc mặt hơi hơi trắng bệch của
Bình An thì cau mày hạ giọng hỏi Nghiêm Túc.

Nghiêm Túc ra hiệu cho Trình Vận ra ngoài cửa, nói cho chị biết chuyện

trong băng ghi hình, “Bây giờ em có việc muốn làm, phiền chị chăm sóc
Bình An một lúc. Tạm thời đừng nói với ba cô ấy để tránh cho mọi người
lo lắng.”

Trình Vận nói, “Chị hiểu rồi.”

“Vậy em đi trước đây.” Nghiêm Túc gật đầu với Trình Vận, xoay người

rời đi.

“Nghiêm Túc.” Trình Vận gọi anh lại, “Mặc dù Nghiêm Hân là em gái

em, nhưng chuyện này... không thể cho qua như vậy được.”

Khóe môi Nghiêm Túc hiện lên nét cười lạnh, “Em sẽ khiến cho nó hối

hận.”

Trình Vận nhìn thật sâu vào mắt anh, rồi xoay người đẩy cửa vào phòng

bệnh.

Nghiêm Túc sải bước ra khỏi bệnh viện, lái xe thẳng tới nhà Nghiêm Lôi

Hải và Ôn Nguyệt Nga.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.