BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 2244

“Đừng để ông ta biết là cậu đưa, cứ dùng chuyển phát nhanh nội thành

đi. Không tới hai tiếng là ông ta nhận được rồi.” Bình An cười nói.

Kỷ Túy Ý gật đầu, “Biết rồi. Cậu rửa mặt đi, tớ mang bữa sáng cho cậu

nè.”

Bình An cười nói ‘tốt’, mắt lại nhìn xuống bụng mình, âm thầm dặn dò,

‘con à, mẹ không phải là người xấu. Đây không phải là đang làm chuyện
xấu, mà mẹ đang tự bảo vệ chúng ta đó’.

***

Hai mẹ con Ôn Nguyệt Nga và Nghiêm Hân tối qua cũng ngủ không

yên, suốt đêm đều thấp thỏm không biết Nghiêm Túc sẽ trả thù họ thế nào,
sáng sớm hôm nay đã thức dậy kêu Nghiêm Lôi Hải nhanh chóng đi tìm
Nghiêm Túc, khuyên anh đừng đi kiện Nghiêm Hân.

Nghiêm Lôi Hải nhìn vợ và con gái, tim mềm nhũn, “Yên tâm, tôi sẽ

không để cho hai người gặp chuyện gì đâu.”

“Ba, ba nhất định phải giúp con. Sau này con không dám tùy hứng nữa

đâu.” Nghiêm Hân tỏ vẻ ngoan ngoãn đáng thương, nói sự kiện tối qua
thành chuyện tùy hứng ngoài ý muốn.

Tùy hứng mà có thể làm ra chuyện tổn hại đến mạng người như thế, vậy

nếu không tùy hứng mà cố ý thì sao đây? Không biết tại sao, Nghiêm Lôi
Hải lại đột nhiên có ý nghĩ này, nhưng thấy con gái rưng rưng nước mắt tín
nhiệm nhìn ông ta cầu cứu thì âm thầm thở dài một tiếng, “Để ba tìm
khuyên anh con. Hôm nay con đừng đến công ty.”

Nghiêm Hân vội vàng gật đầu, “Con nghe lời ba.”

Nghiêm Lôi Hải gật đầu, dặn dò hai mẹ con nên ở trong nhà đừng đi đâu,

rồi tự mình ra cửa. Ông ta lái xe đến Tập đoàn Nghiêm Thị, vốn muốn tìm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.