BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 2245

Nghiêm Túc nhưng Nghiêm Túc còn chưa tới, chắc là đang ở cạnh Bình
An.

Nghĩ đến Bình An vẫn còn ở bệnh viện, Nghiêm Lôi Hải suy nghĩ xem

có nên đến thăm cô một chuyến hay không.

Thôi quên đi, cho dù đi, người ta chưa chắc đã cảm kích.

Nghiêm Lôi Hải đợi trong văn phòng Nghiêm Túc hơn hai tiếng, vừa

mất kiên nhẫn định rời đi thì thấy Nghiêm Túc từ trong thang máy bước ra.

“Ông ở đây làm gì?” Nghiêm Túc nhíu mày nhìn Nghiêm Lôi Hải, cũng

không bất ngờ lắm khi thấy ông ta xuất hiện tại đây.

Nghiêm Lôi Hải đi theo Nghiêm Túc vào văn phòng, biện hộ thay

Nghiêm Hân, “Dù sao cũng là em con, chẳng qua vô tâm vô tính chút
thôi...”

“Đi ra ngoài!” Nghiêm Túc không chút nghĩ ngợi hạ lệnh đuổi khách.

“Mày là con tao đấy!” Nghiêm Lôi Hải nổi giận vì thấy Nghiêm Túc

không tôn trọng mình.

“Đừng buộc tôi kêu ông cút.” Nghiêm Túc ngẩng đầu lên lạnh lùng nói.

Nghiêm Lôi Hải lập tức e ngại, đột nhiên phát hiện ra ông ta thật sự

không hiểu đứa con này chút nào. Từ khi nào ông ta đã không còn quyền
hạn gì với nó vậy? Hơn nữa, con trai trở nên mạnh mẽ như vậy từ khi nào
ông ta cũng không biết. Ông ta vẫn cho là tất cả còn nằm trong tầm khống
chế của mình.

Cuối cùng vẫn không thể làm Nghiêm Túc tha thứ cho Nghiêm Hân,

Nghiêm Lôi Hải ngượng ngập rời công ty.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.