BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 2261

“Cô nói cái gì? Tiểu Hân không phải là con gái của Nghiêm Lôi Hải?”

Ôn Quốc Hoa nghe Ôn Nguyệt Nga nói xong thì khiếp sợ nhảy dựng lên,
trợn tròn mắt nhìn Nghiêm Hân.

“Đừng lớn tiếng thế.” Ôn Nguyệt Nga liếc trắng mắt, “Chuyện này em

cứ nghĩ là có thể giấu mãi được, không ngờ đột nhiên lại có kẻ nào đó gởi
một báo cáo DNA đến cho Nghiêm Lôi Hải. Bây giờ ông ta đã biết, tức
giận đến phải vào bệnh viện. Anh, xem ra ông ta không thể tha thứ cho bọn
em đâu, càng không thể nào nhận Tiểu Hân làm con gái.”

Ôn Quốc Hoa tức giận nói, “Đã là đàn ông thì đều không dễ tha thứ cho

một sỉ nhục như vậy.”

“Vậy làm sao giờ? Vất vả lắm mới làm cho ông ta để lại cổ phần cho bọn

em, thế này thì nhất định ông ta sẽ sửa lại di chúc.” Ôn Nguyệt Nga vội
vàng hỏi.

“Cô thử cầu xin nó tha thứ chưa?” Ôn Quốc Hoa hỏi.

“Ngay cả gặp bọn em mà ông ta cũng không chịu gặp.” Ôn Nguyệt Nga

nói bằng giọng giận dữ. Không ai hiểu biết Nghiêm Lôi Hải hơn bà ta,
người đàn ông chết vì sĩ diện này chắc chắn sẽ không tha thứ cho bà ta đâu.

Đáy mắt Ôn Quốc Hoa hiện lên vẻ tàn nhẫn, “Nếu nó bệnh không dậy

nổi, vậy các cô vẫn sẽ là người thừa kế tài sản của nó.”

Nghiêm Hân nói, “Nhưng bác sỹ nói rồi, vấn đề không lớn... Chỉ cần

không bị kích thích.”

“Vậy thì cho nó kích thích.” Ôn Quốc Hoa nói, “Các cô muốn hai bàn

tay trắng hay là muốn vẫn có được 20% cổ phần kia, tự suy nghĩ cho kỹ
đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.