BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 246

Đuôi mắt Nghiêm Túc xếch lên một nụ cười yếu ớt, “Cho nên, em định

cảm tạ tôi thế nào?”

Chưa bao giờ có ý định này! Bình An hét to ở trong lòng, nhưng cũng

không tiện nói thẳng ra, vốn là định tối nay mời bọn họ ăn cơm, ai biết cuối
cùng vẫn là Nghiêm Túc tính tiền.

”Lần sau mời tôi ăn cơm là được.” Nghiêm Túc không đợi Bình An mở

miệng, đã tự mình làm chủ rồi.

”Lần sau thì để lần sau đi!” Bình An cười giả lả mấy tiếng, xe đã lái vào

khu biệt thự.

Nghiêm Túc nhất thời bật cười, sau khi dừng xe, không nhanh không

chậm cởi dây an toàn ra, tư thái nhàn nhã tùy tính, một chút cũng không
giống như lời đồn đãi ở bên ngoài, ai ai cũng nói tân nhậm tổng tài của Tập
đoàn Nghiêm thị là một người làm việc tàn nhẫn lãnh khốc không dễ tiếp
cận.

Thật ra thì chỉ có người cùng Nghiêm Túc chung đụng lâu mới biết,

nguyên tắc mà người này tin tưởng và chấp hành chỉ có hai chữ hứng thú,
công việc là công việc, bình thường theo đuổi cuộc sống chính là tùy tính
thoải mái, cùng với lúc xử lý công sự hoàn toàn là tưởng như hai người.

Bình An chưa từng thấy qua lúc Nghiêm Túc làm việc, cho nên cô chỉ

đánh giá anh qua tiếp xúc hai ngày nay, cho là Tập đoàn Nghiêm thị có thể
phát triển từ trong tay anh quả thật là kỳ tích.

Nghiêm Túc giúp Bình An mở cửa xe, “Như vậy, mong đợi lần sau gặp

mặt.”

Bởi vì đứng tương đối gần, Bình An có thể ngửi được mùi vị nước hoa

đặc biệt của Orietal trên người anh, lúc anh nói chuyện, hơi thở ấm áp phun
đến cạnh tai cô, Bình An không tự chủ ngửa ra sau, kéo ra khoảng cách.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.