BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 538

Mới vừa đi tới trước cửa đã nghe thấy tiếng la lớn của Viên lão phu

nhân, còn hai giọng nói lạ khác thì lại đang oán trách Nghiêm lão phu nhân.

Bình An liếc mắt nhìn sang Nghiêm Túc, không nhịn được mà nở nụ

cười, thậm chí cũng quên luôn chuyện phải rút tay cô ra khỏi tay anh.

“Bà nội, Viên lão phu nhân, Lâm lão phu nhân, Quan lão phu nhân.”

Nghiêm Túc dắt Bình An đi vào phòng khách, miệng nở một nụ cười phải
nói là rực rỡ hết cỡ, nhìn về phía các lão phu nhân đang quây quanh bàn
mạt chược mà thân thiết chào hỏi luôn mồm.

“Ơ, Nghiêm Túc mang theo bạn gái tới đấy à.” Không đợi Bình An chào

hỏi mọi người, Lâm lão phu nhân ngồi bên tay phải của Viên lão phu nhân
đã sảng khoái hướng về phía Nghiêm Túc nói câu này.

Bên kia Quan lão phu nhân thấy vậy, có chút không vui mà nói, “Tôi nói

rồi đó thôi, trước đây muốn giới thiệu bạn gái cho Nghiêm Túc mà cậu ấy
cũng không muốn, thì ra là đã có bạn gái rồi, tuổi nhìn còn rất nhỏ nữa.”
Ánh mắt hơi khinh thường quan sát đánh giá Bình An mấy lượt.

Lâm lão phu nhân cười nhạo bà một tiếng, “Chẳng qua là bà muốn giới

thiệu cháu ngoại của mình cho Nghiêm Túc chứ gì? Cũng phải nhìn xem
Nghiêm Túc có thích hay không đã chứ, tôi thấy cô bé này cũng không tệ.”

“Hoàn hảo thật.” Quan lão phu nhân bĩu môi nói.

“Cháu gái, cháu tên là gì vậy?” Lâm lão phu nhân không hơi đâu mà để ý

tới Quan lão phu nhân bởi từ lâu đã quá quen với cái tính hay bắt bẻ của bà
ấy.

“Cô ấy tên Bình An, họ Phương.” Viên lão phu nhân sờ bài, thản nhiên

nói.

Lâm lão phu nhân ồ lên một tiếng, “Làm sao bà biết?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.