BÌNH MINH MƯA - Trang 143

Đường ơi! Vĩnh biệt. Nhà đây, chào anh!

Trên tuyết ẩm, áo mưa ta vứt đấy.

Mời khách không rượu pha chanh

Thì đã có một vò "rom"(1) mạnh.

Tôi nhớ đến em và biết rằng tất cả những cái đó chính là tình yêu. Đến

nay tôi vẫn chưa hiểu vì sao em đã bất thình lình bỏ tôi như vậy".

Anna đọc đi đọc lại bức thư trong buồng con trai. Nàng đứng bên cửa sổ.

Những vết nhăn sắc nét hiện rõ trên trán. Nàng mường tượng như có một
con chim khổng lồ vẫy cánh và từ trên cây, những hạt nước nhỏ li ti rơi
xuống. Chúng rơi trên mặt Anna và khó mà hiểu được rằng đó là những hạt
mưa hay những giọt lệ.

Có một cái gì to lớn vô cùng đã bước vào cuộc đời nàng, cái gì đó không

có tên, làm cho toàn thân rung động.

Thằng bé thức giấc, nó ngồi dậy trên giường. Mắt nó hoa lên vì sung

sướng.

- Mẹ đừng khóc - Nó nói bằng giọng ngái ngủ và lại nằm lên chiếc gối ấm

áp - Đêm nay sẽ có gió Xôrănggơ.

Nó cười trong mơ. Thằng bé mơ thấy từ một nơi xa nào, xa vô cùng, từ

châu Nam cực, có một ngọn gió đang thổi tới mang hương tuyết và những
khu rừng nhiệt đới, gió xôrănggơ, ngọn gió hội hè mùa đông đang tung ra
hàng nghìn ngọn lửa trắng như những đứa trẻ tung hê những nắm tuyết.

Thằng bé cười trong mơ. Ngọn hải đăng hắt lên trời những luồng sáng

trắng mệt mỏi.

1932

KIM ÂN dịch

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.