BÌNH MINH MƯA - Trang 296

Tiền tiêu mất nhiều. Kiprenxki sẵn sàng làm mọi chuyện để kiếm tiền.

Ông bắt đầu vẽ những bức tranh phong cảnh ngọt ngào tả núi lửa Vêduvi,
bán ở Pêterburg những bản sao các bức tranh của những người Italia nổi
tiếng, khúm núm trước bá tước Seremetiép vẫn hay giúp ông tiền nong, viết
cho bá tước những bức thư có vần bông đùa thảm hại:

Trời đã sắp sang hè Mà tôi chẳng còn xu.

Ông yêu cầu Berkenđorf cho vay hai mươi nghìn rúp trong năm năm. Ông

gợi ý rằng vì những công lao về hội họa trong quá khứ Kiprenxki đáng phải
được tặng thưởng huân chương. Nhưng Pêterburg im lặng.

Sự suy sụp của họa sĩ tất yếu phải xảy ra. Ai biết được Kiprenxki có hiểu

đến gốc rễ sự bất hạnh của mình không? Nỗi bất hạnh gây ra bởi sự nhu
nhược, sự rượt theo các thành đạt của cuộc đời, không có thị hiếu và quan
điểm vững vàng.

Nếu ông không hiểu được điều đó, chắc ông cũng phải hiểu rằng trong

ông đã hình thành một con người nhỏ nhen, hèn kém và đã biến mất trong
sương mờ của quá khứ hình ảnh chàng thanh niên thiên tài vui tính, đứa con
của thế kỷ lãng mạn.

Ở Nêapôn, Kiprenxki thu hết tàn lực vẽ nên bức chân dung đầy chất thơ

của Gôlêniseva - Kutudova. Bức chân dung này hiện lên giữa những họa
phẩm rẻ tiền bất hạnh của Kiprenxki như một tia chớp lóe cuối cùng của quá
khứ.

Từ Nêapôn, Kiprenxki cùng Mariutsa đi Flôrenxi và Bôlônhi, rồi từ đó về

Rôma. Ông nhìn những thành phố hoang vắng này bằng đôi mắt tàn lụi, uể
oải dạo bước trên đường phố ngập trong đám cỏ trổ hoa và lảng tránh những
hồi ức. Sự huy hoàng của quá khứ đối với ông xa tắp, ông chỉ còn thèm
muốn sự yên tĩnh, rượu vang, những giấc ngủ yên tĩnh, có tác dụng như một
liều thuốc để quên đi những lo âu của những năm cuối đời.

Ở Rôma, Kiprenxki sống trong cung điện cổ Klađia, nơi trước đây họa sĩ

người Pháp Loren đã từng sống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.