BÌNH MINH RỰC RỠ - Trang 250

Mặt Trương Dân biến sắc, Quyết Minh nói: “Cháu tên Đới Tinh, ba cháu

đâu? Mẹ cháu đâu?”

Mông Kiến Quốc an ủi: “Sẽ đưa cháu đi tìm họ sớm thôi. Trước đây

cháu có một khoảng thời gian bị mất trí nhớ, chú ấy là người nuôi dưỡng
cháu trong thời gian đó.”

Quyết Minh nghe là hiểu ngay, cậu bé đờ ra.
Rất lâu sau mới lại lên tiếng hỏi: “Mất trí nhớ bao lâu?”
Mông Kiến Quốc: “Bốn năm.”
Quyết Minh chậm rãi gật đầu, Mông Kiến Quốc chau mày: “Cháu rất

thông minh.”

Quyết Minh nói: “Cảm ơn… Ba mẹ cháu có tìm cháu không?”
Mông Kiến Quốc đáp: “Không rõ lắm… trong tay ta không có tư liệu,

nhưng bác đảm bảo sẽ giúp cháu tìm ba mẹ… Tiến sĩ Tần Hải?”

Tần Hải cầm theo mấy tờ tư liệu bước vào, Mông Kiến Quốc đứng dậy.
Tần Hải: “Về mà chuẩn bị kế hoạch Bình Minh của ông đi, thống nhất

thông qua rồi. Loại kháng thể này rất có tác dụng, nó có thể nhân ra và
truyền phát trên bất cứ ai…”

Mông Kiến Quốc: “Có tác dụng phụ không?”
Tần Hải: “Không rõ, là một vật thí nghiệm, tôi đã tiêm rồi, hiện giờ trong

máu đang từ từ hình thành kháng thể, tốc độ rất nhanh. Kết hợp với loại
nấm kia thì tôi nghĩ kế hoạch Bình Minh…”

Trương Dân: “Bảo Bối, con không nhớ ba nữa sao? Chuyện trước đây

con đều quên hết rồi?”

Quyết Minh: “Gì chứ, đừng sến thế! Có gì từ từ nói!”
Trương Dân: “Là ba đây mà! Sao con lại… Sao con lại quên hết rồi?!”
Quyết Minh: “Chú điên rồi! Đau! Buông tay! Gãy tay cháu bây giờ!”
Mông Kiến Quốc: “Cậu ta còn phải làm gì nữa không?”
Tần Hải: “Có thể đưa cậu ta về, nhưng đừng để cậu ta chạy lung tung,

nói không chừng sau này còn cần cậu ta phối hợp làm một số nghiên cứu để
đề phòng rủi ro…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.