BÌNH MINH RỰC RỠ - Trang 252

Tối hôm đó, Mông Kiến Quốc và Trịnh Phi Hổ ai về phòng làm việc của

người nấy, những người còn lại thì tập hợp ở nhà ăn tầng bảy, một bác sĩ
tâm lý ngồi đối diện với Quyết Minh, cho cậu làm trắc nghiệm.

Quyết Minh che một bên mắt để thử thị lực, bác sĩ tâm lý lại đưa cho cậu

một bài trắc nghiệm để điền vào.

Quyết Minh làm được vài câu, nghiêng đầu nhìn Lưu Nghiễn và Trương

Dân ở bàn bên cạnh, Lưu Nghiễn đang nhỏ giọng an ủi Trương Dân, mắt
anh đỏ hoe, cứ thỉnh thoảng lại nhìn Quyết Minh.

“Cháu cho rằng chú ấy cần bác sĩ tâm lý hơn.” Quyết Minh nói nhỏ.
Bác sĩ tâm lý: “Chú… Lát nữa sẽ khám cho anh ấy xem sao. Có lẽ anh

ấy chỉ là bị kích động quá thôi.”

Quyết Minh có chút sợ sệt quan sát Trương Dân, anh và cậu nhìn nhau

rất lâu, đôi môi không kìm được run lên, nước mắt cố kìm cứ ầng ậng nơi
khóe mắt.

“Đừng có làm phiền nó, nó đang làm trắc nghiệm. Trương Dân, nhìn tôi

này.”

“Cháu cho rằng chú là người thế nào?” Bác sĩ tâm lý hỏi.
Quyết Minh nhíu mày nhìn một hồi rồi đáp: “Chú đang thử xem cháu có

bị thần kinh không à?”

Bác sĩ tâm lý gật đầu, nói: “Vì nhìn cháu ngốc lắm.”
Quyết Minh nói: “Cảm ơn, có câu ‘lắm tài thì bề ngoài đần độn’, hơn

nữa ngốc hay không cũng chẳng liên quan gì đến chú.”

Bác sĩ tâm lý bật cười, hỏi: “Đới Tinh, cháu có bạn gái chưa?”
Quyết Minh lắc lắc đầu, bác sĩ lại hỏi: “Thế có thích bạn gái nào chưa?”
Quyết Minh đáp: “Chưa, sao thế? Chú muốn giới thiệu cho cháu à?”
Bác sĩ tâm lý như nghĩ ngợi gì đó, gật gật đầu. Quyết Minh nhanh chóng

làm xong bài trắc nghiệm, đưa lại cho anh ta, rồi lại đề phòng liếc Trương
Dân bên cạnh một cái.

Trương Dân tuyệt vọng nói: “Bảo Bối, con… Thật sự quên hết rồi sao?!

Một chút cũng không nhớ gì hết?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.