BÌNH MINH RỰC RỠ - Trang 287

Tiểu Quân quay đầu lại nhìn Quyết Minh.
Ở đằng xa:
“Nhanh nhanh nhanh!” Lại Kiệt hét lên: “Lên hết đi!”
Trác Dư Hàng hỏi: “Kỹ sư cơ khí đâu?”
Lại Kiệt: “Kỹ sư là người mới đến, đảm bảo các cậu hài lòng, nhanh lên!

Tôi xuống đón cậu ta!”

Tiểu Quân: “A! Hình như đây là lần đầu tôi gặp cậu, cậu là đặc phái của

Tiến sĩ Ngụy thật à? Là kỹ sư mới của đội Cơn Lốc đúng không? Sao nhìn
cậu còn nhỏ hơn cả Tiểu Tiểu thế? Rõ ràng là rất nhỏ, vô cùng nhỏ, cậu
nhóc dễ thương này, cậu nhất định là một thiếu niên thiên tài…”

Quyết Minh: “Đội Cơn Lốc, ở chỗ nào?”
Tiểu Quân: “Kỹ sư cơ khí của bọn anh Kiệt không phải là Mèo Máy sao?

Cậu năm nay bao nhiêu tuổi? Có lợi hại hơn Mèo Máy không? Sao đội của
họ suốt ngày đi cửa sau? Cậu là người lao động vị thành niên à? Thuê vị
thành niên là phạm pháp đấy.”

Quyết Minh: “…”
Tiểu Quân: “…”
Quyết Minh mặt lạnh như tiền lôi từ trong hòm dụng cụ ra một cuộn

băng dính cường lực, cắt ra một đoạn.

“Cậu định làm gì? Nguyên liệu đã mang đủ rồi chứ…” Tiểu Quân mồm

nói, mắt nhìn xuống tay Quyết Minh.

Quyết Minh cầm miếng băng dính, nhanh như cắt dán lên mồm Tiểu

Quân.

Tiểu Quân: “…”
Cậu ta quay người xé băng dính, thế giới tạm thời yên tĩnh. Quyết Minh

nhìn quanh, chỗ nào cũng là quân nhân và kỹ sư bảo dưỡng chạy đi chạy
lại, chẳng còn cách nào khác, đành phải lôi súng bắn tín hiệu ra, hướng lên
trời bắn một phát.

“Lúc nãy tôi vừa giúp cậu.” Tiểu Quân xé được băng dính ra, phẫn nộ:

“Cậu thật dã man…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.