BÌNH MINH RỰC RỠ - Trang 331

Những người lao động thể lực rất ít, con người bây giờ lại trở thành tài

nguyên khan hiếm nhất.

Mỗi khi gặp được một nông trường nào đó, Mông Phong và Trương Dân

đều giúp họ làm mấy công việc thể lực, tôi với Quyết Minh thì giúp họ làm
cối xay nước, cải tạo lại máy cày, hoặc làm cái chuồng gà chuồng heo tự
động gì đó…

Trước lúc đi chủ nhà sẽ cho chúng tôi không ít đồ ăn.
Thời buổi này, có tiền cũng chẳng mua nổi đồ ăn đâu.
Ngày 25 tháng 3 năm 2014.
Chúng tôi dừng xe ở một vườn hoa bên đường quốc lộ.
Chủ nhà sống trong đó, không ngờ lại là Bạch Hiểu Đông!
Bạch Hiểu Đông bị phơi nắng đến cháy đen, mặt đầy vẻ bất lực đi chăm

sóc đám hoa cỏ, còn trồng thêm vài cây cà để trao đổi thức ăn với dân sống
gần đó. Cậu ta mời chúng tôi vào ăn cơm, kêu với chúng tôi là lại bị đá rồi.

Chúng tôi cướp sạch gia sản của Bạch Hiểu Đông, trói cậu ta vứt lên xe,

bỏ mặc vườn hoa tượng trưng cho tình yêu vĩnh cửu ở đó, tiếp tục lên
đường du lịch.

Tháng 4 năm 2014.
Chúng tôi gặp được Lại Kiệt đã xuất ngũ, anh đang giúp thím Vu tìm

kiếm người họ hàng xa thất lạc, vậy là vui vẻ tham gia với chúng tôi.

Tình yêu của anh thế nào rồi, tôi không hỏi, Lại Kiệt cũng không nhắc

đến.

Tháng 4 đến tháng 10 năm 2014.
Nhật ký của tôi càng ngày càng ngắn, hôm nay tổng kết lại hành trình

trong nửa năm qua.

Đến sân bay Tế Nam, không còn thây ma, chỗ nào cũng là cỏ mọc xanh

um.

Đến trại giam Thanh Sơn, đương nhiên, chỉ là đứng từ xa nhìn, không

khí vẫn trong lành như thế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.