BÌNH MINH RỰC RỠ - Trang 337

NGOẠI TRUYỆN 1

TRƯỚC ĐÂY

N

hững cây long não ngày đầu hạ xanh rì tốt tươi, soi bóng râm xuống

con đường giữa rừng, Quyết Minh đeo ba lô đi ra khỏi cổng trường, nhìn
khắp xung quanh.

Trương Dân không đến đón cậu, Quyết Minh mua một chai nước ở sạp

hàng nhỏ nơi cổng trường, vừa chơi đùa với một chú mèo lông vàng vừa
uống sạch chai nước. Chuông điện thoại vang lên.

Trương Dân: “Ba có chút việc, hôm nay không thể đến đón con được

rồi.”

Quyết Minh: “Ừm, vậy con tự đi xe bus về nhà vậy.”
Trương Dân nói: “Được rồi… Con ăn cơm chưa?”
Quyết Minh: “Tất nhiên là chưa rồi.”
Quyết Minh nghe giọng Trương Dân có vẻ ngập ngừng, bên trong điện

thoại vọng lại giọng phụ nữ: “Là con trai anh à?”

Quyết Minh cảnh giác nheo mắt lại, người cậu phát ra một luồng sát khí.
“Con không biết đường về nhà, ba đến đón con đi.” Quyết Minh nói.
Trương Dân: “…”
Giọng nói của Trương Dân mang theo tiếng cười, anh nói: “Con gọi xe

taxi đi, đến đường Trung Hoàn khu mới được không, đến quán cà phê tên
Thượng Đảo.”

Quyết Minh đeo ba lô, đi ra bắt xe.
Trong quán cà phê phát những bản nhạc piano du dương, ánh nắng chói

chang bên ngoài chiếu vào cánh cửa sổ lớn màu trà, rọi lên tấm khăn trải
bàn kẻ ô. Trương Dân rít một hơi thuốc, cười nói: “Thực ra con người tôi
đây cũng không có chí hướng gì…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.