BÌNH MINH RỰC RỠ - Trang 6

Mọi người cụng ly, Tạ Phong Hoa thêm rượu, Lý Nham lại nâng ly nói:

“Chén thứ hai kính Văn Đệ, cậu ấy là đại nam nhân, tôi chỉ là tiểu nam
nhân mà thôi.

Mông Phong: “Sao mà mới có một ly mà đã say thế, nói tào lao gì đấy.”
Tạ Phong Hoa cười lớn thành tiếng: “Anh ấy không biết uống rượu đâu,

cứ để tôi.”

“Không không.” Lý Nham đẩy tay Tạ Phong Hoa ra, tiếp: “Văn Đệ đã

tác thành hạnh phúc cho tất cả mọi người, cậu ấy đại nam nhân, tôi… thì lại
quay về kết hôn, tôi có lỗi với cậu ấy… Lúc trước còn hứa hẹn… khi kết
hôn sẽ mời cậu ấy làm phù rể.”

Tạ Phong Hoa khuyên: “Được rồi, để em nói cho.”
Phong Hoa cầm ly đưa lên, mọi người đều nâng ly chúc mừng.
“Chốn về của chúng ta chính là đại dương của các vì sao.” Đôi mắt Tạ

Phong Hoa ngấn lệ, nghẹn ngào nói: “Văn Đệ… chẳng qua đi trước chúng
ta một bước, năm mươi năm sau hẹn tái ngộ trên thiên đường. Cầu chúc
Văn Đệ ra đi thanh thản, cạn ly.”

Lưu Nghiễn: “Cạn ly.”
Trương Dân: “Cạn ly.”
Mọi người cùng nhau nâng ly cạn chén, ăn uống nhiệt tình. Khi tàn tiệc

thì Mông Phong đã ngà ngà say, anh choàng vai Lưu Nghiễn cùng trở về
phòng.

“Bữa nay sắc mặt Lại Kiệt hơi khác.” Lưu Nghiễn chợt nói.
Mông Phong: “Ài, anh ta tức cảnh sinh tình đó mà, đau lòng rồi, đau

lòng rồi! Ai cũng đều có đôi có cặp, mỗi anh ta là cô đơn lẻ bóng mà!”

Lưu Nghiễn: “…”
Lưu Nghiễn đẩy thân thể nặng trịch của Mông Phong ngã xuống giường,

cậu khuỵu một gối, cúi người bên giường giúp anh tháo dây, cởi bỏ giày
lính.

Mông Phong đảo mắt nhìn quanh, Lưu Nghiễn vừa ngồi thụp xuống,

Mông Phong không thấy người đâu thì cuống quýt gọi: “Bà xã đâu? Bà xã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.