BÌNH MINH RỰC RỠ - Trang 78

bẩm: “Bên trái có bốn tên, bên phải bảy…” Liền sau đó phóng người khỏi
góc tường bắn liền ba phát đạn.

Chỗ nào cũng là tiếng người la hét, sau mỗi lần tránh một đợt xả súng thì

Mông Phong lại nhô lên bắn mấy phát, cứ thế hết ba lượt đã sạch bóng
địch, bên ngoài hoàn toàn yên tĩnh.

“Đi.” Mông Phong thổi khói trên đầu nòng súng, Bạch Hiểu Đông hẵng

còn đang há mồm kinh ngạc thì bị Lưu Nghiễn xốc dậy, Mông Phong hô
lên: “Mọi người bám theo tôi! Cẩn thận đấy!”

Lưu Nghiễn chạy ra con đường bên ngoài, lại có thêm một nhóm lính

gác ôm súng xông tới, Mông Phong xoay người nhảy lên không, duỗi hai
tay song song liên tục xả một tràng, tiếp đó lộn mình núp vào sau tảng đá
che chắn phần lưng. Sau ba giây, Mông Phong lại nhào lộn một vòng rồi
đứng tại chỗ nổ súng quét ngang, cùng lúc đó Triệu Kình cũng ôm đầu vọt
ra sau tảng đá né đạn, chạy về phía Lưu Nghiễn và Bạch Hiểu Đông, lúc
này Lưu Nghiễn đang vội vã kêu gọi mọi người cùng bỏ chạy xuống núi.

Triệu Kình la lên: “Sao lại là cậu?!”
Lưu Nghiễn nhận ra giọng nói của tay phi công, tức tối thét trả: “Sao lúc

nào cũng là anh thế hả?!”

Mông Phong quát: “Trở về tòa nhà mau! Sao lại là anh… À mà, anh là

ai?!”

Lưu Nghiễn: “Anh ta là phi công! Lái chiếc trực thăng ấy! Cháu gọi Tiến

sĩ Ngụy bằng cậu! Đội trưởng của bọn tôi đâu?”

“Đi với tư lệnh Tra rồi!” Triệu Kình hét to.
Mông Phong lại hỏi: “Sao đến trễ thế?”
Triệu Kình đáp: “Chúng tôi phát hiện một ngôi làng bị người cai quản ở

dưới chân núi… Ở lại quan sát một ngày một đêm, họ… Chờ đã, các cậu
phải đi tìm Lại Kiệt ngay, anh ấy đi về hướng tây đó, tới dãy nhà hành
chính của Tra Long Khê…”

Mông Phong liền bảo: “Vậy anh ở lại đây tiếp viện, tôi đi tìm anh ấy, đồ

đạc đâu? Bị mất hết rồi à?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.