BÌNH MINH RỰC RỠ - Trang 88

“Bay về hướng bắc ấy, kiếm chỗ nào an toàn.” Tra Long Khê mệt mỏi

ngả người vào ghế dựa, người tính không bằng trời tính, chỉ trong một buổi
chiều mà toàn bộ cơ nghiệp to lớn đã đi đời nhà ma.

Nhưng đàn em mất đi vẫn có thể thu nạp lại, từ khi đại dịch bùng phát,

mất chưa đầy một năm gã đã thành lập được chính quyền, chỉ cần có thời
gian, Tân quân chắc chắn có thể gây dựng lại.

May mà đã chiếm được thứ quan trọng nhất, chẳng đến nỗi trắng tay.
Tra Long Khê hài lòng mở hộp chứa vắc xin đặt trên đùi, bên trong là

một bảng hiển thị màn hình tinh thể lỏng với chằng chịt dây điện.

Dưới màn hình tinh thể lỏng chính là một quả bom hẹn giờ.
Một âm thanh rất khẽ vang lên, màn hình đếm giờ hiển thị số “1”.
Tra Long Khê nín thở, đồng tử co rút kịch liệt.
Giây tiếp theo, bom hẹn giờ phát nổ.
Một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, sóng xung kích tạo thành

cuồng phong quét ngang cả đỉnh núi, từ trong khe núi vọng lại từng hồi như
sấm rền.

Chiếc trực thăng biến thành quả cầu lửa giữa không trung, lao xuống

khe, Tra Long Khê bị nổ banh xác, xương thịt tan tành.

Mông Phong hỏi: “Có cần cứu những người kia không?”
Lại Kiệt trầm ngâm không đáp, đột nhiên ở mặt khác của tòa nhà hành

chính vang lên một giọng nam được khuếch đại qua loa phóng thanh:
“Người trên sân thượng nghe đây! Tư lệnh Tra làm điều ác nên phải chết
không toàn thây!”

“Trác Dư Hàng?” Mông Phong ngạc nhiên thốt.
Lại Kiệt hỏi: “Các cậu biết người này à?”
Mông Phong gật đầu.
Trác Dư Hàng lại to giọng tiếp: “Mọi người hãy chuẩn bị chống lại thây

ma! Đừng sợ hãi! Quốc gia sẽ tới cứu chúng ta! Chắc chắn sẽ cho chúng ta
một cơ hội lập công chuộc tội!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.