BÌNH YÊN KHUNG TRỜI NHỎ - Trang 101

Cô day mấy ngón tay lên thái dương và lắc đầu:
- Em không nhớ, một công ty nào đó làm ăn giống công ty anh, nó có cái
tên rất kêu, em quên mất rồi, vì ký bán một lúc rất nhiều giấy tờ, em không
nhớ lắm.
- Lúc em ký tên có luật sư không?
- Không. Chỉ có dượng, cô kế toán trưởng của ba, một người bạn thân của
ba cũng khuyên em nên ký sớm để đỡ lỗ thêm. À, còn có mặt mấy người
mua nữa.
Văn nheo mắt, mặt anh trở nên nghiêm túc. Thiên Ân nhìn anh một lúc rồi
cô thở dài:
- Em bị lừa, có phải không?
Văn thận trọng nhìn cô:
- Em đoán ra à?
Cô cười gượng:
- Khi mọi việc đã rồi, em mới tỉnh chút và ngờ ngợ. Trước lúc ba mất, ba
tuy bận rộn nhưng thoải mái và yêu đời lắm, trông ba không giống một
người đang làm ăn thất bại và gánh số nợ ngập đầu như vậy.
Cô chép miệng:
- Đến khi em phát hiện chính dượng mua lại chiếc xe của ba, em mới nhận
ra mình đã ngu ngốc đến mức nào. Lúc em bán, tên người mua toàn là
những tên xa lạ, những con người lạ, vậy mà sau đó chiếc xe lại trở thành
sở hữu của dượng, em nhìn ra được nó.
Văn nhíu mày:
- Khi đã đoán ra mình bị lừa, sao em không tính cách kiện họ?
Cô lắc đầu:
- Làm sao kiện được hả anh? Em chẳng còn tiền, không có manh mối gì rõ
ràng, biết bắt đầu từ đâu?
Cô chép miệng:
- Vả lại trước đây dượng Hoàng học luật, nếu dượng thật sự nhẫn tâm bày
ra tất cả để lừa đứa cháu vợ của mình thì ổng cũng đủ khôn khéo mà xóa
mọi điểm bất lợi về mình rồi.
Văn lắc đầu:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.