BÌNH YÊN KHUNG TRỜI NHỎ - Trang 111

Ngạc nhiên vì vẻ háo hức vô tư của cô, Toàn ngờ ngợ lắc đầu:
- Tôi không biết anh Văn có bao nhiêu bạn gái, ảnh chưa bao giờ đưa đi dự
tiệc hoặc giới thiệu với ai, có điều thỉnh thoảng có người thấy anh đi vào
nhà hàng hoặc dạo phố với nhiều cô bạn gái khác nhau.
Thiên Ân tròn mắt thán phục:
- Vậy là nhiều cô rồi.
Chẳng hiểu thái độ của cô, Toàn đáp một cách mơ hồ:
- À, chắc là vậy.
Cô gật gù, mắt chớp lia:
- Mỗi lần đi chơi là một cô khác nhau cũng hay quá chứ.
Cô chợt ngẩng lên nhìn Toàn:
- Nhưng đào hoa cũng là tài mọn thôi, hồi nãy anh đang nói về tính tình của
ảnh mà, trước nay tính ảnh ra sao?
Toàn bắt đầu cụt hứng với câu chuyện chính mình gợi ra trước, anh tằng
hắng rồi miễn cưỡng đáp cho suông:
- Tính ảnh thì đâu có gì đặc biệt. Ân cũng biết rồi đó, ít nói, ngoan cố, và
kể cả bản tính đến bây giờ vẫn còn đậm đặc là tự cao.
Thiên Ân gật gù:
- Ừ, đúng rồi.
Anh chép miệng nói như than vãn:
- Chúng tôi là anh em chú bác, lại làm chung một công ty, đáng ra phải thân
thiết lắm, nhưng cái tính ấy của ảnh làm cho tôi khó nói chuyện hoà đồng
được. Không riêng gì tôi, hình như ai cũng vậy. Chỉ có người lớn tuổi hơn
ảnh và giỏi giang thì họa may ảnh còn lắng nghe tôn trọng người ta một
chút.
Thiên Ân nheo mắt tố thêm:
- Ồ! Tôi biết rồi. Giọng ảnh hay kẻ cả lắm chứ gì? Nói chuyện thì toàn là
cái kiểu ta đây biết hết rồi, hoặc không thì thôi đặt toàn là câu hỏi chứ gì?
Cô vung tay diễn tả thêm:
- Mà mỗi khi hỏi thì chỉ muốn nghe câu trả lời ngay lập tức? Ai tiếp xúc
với ảnh cũng phát bực, nhưng khổ nỗi ảnh lại có cái uy làm người ta không
muốn mà vẫn phải trả lời cứ như có bổn phận hầu chuyện với ảnh vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.