BÌNH YÊN KHUNG TRỜI NHỎ - Trang 179

- Cách của anh? Cách gì? Đi kiện à? Làm sao có chứng cứ?
Anh nghiêm giọng:
- Thật ra em nói cũng đúng, ông dượng của em là một tay khá gian ngoan,
giấy tờ sổ sách hoàn toàn không tìm được kẽ hở nào để lật lại chuyện cố
tình mà bắt em số nợ không tưởng kia, vì ra toàn là giấy tờ thật, chỉ vì em
không để ý ngày tháng thôi, có kiện cũng không đủ chứng cứ gì.
Cô thở dài:
- Em cũng biết vậy mà.
Anh nhìn cô đăm đăm:
- Em bỏ đi năm tháng là năm tháng anh vùi đầu vào mấy chuyện này, cố
tìm cách mà không được, nhưng cũng may là anh nhớ đến một câu nói của
em, có điều không biết lúc đó em nói chính xác không. Nếu chính xác thì
có thể lấy đó làm chứng cứ.
Thấy cô ngơ ngác nhìn mình, anh hắng giọng:
- Em nói em sinh ngày hai mươi hai tháng mười hai có đúng không?
Cô ngờ ngợ gật đầu:
- Em còn giữ giấy tờ tùy thân đó chứ?
- Còn, nhưng... sao ạ?
Văn mỉm cười:
- Vậy thì được rồi. Nghe anh nói nhé, mai đi chung với anh gặp ông Hoàng,
ta không kiện nhưng dọa sẽ kiện.
- Dọa sẽ kiện à? - Cô nhìn anh nghi ngại - Mình lấy gì để kiện? Anh đừng
cho là dượng Hoàng dễ hù như vậy chứ.
Văn nói với vẻ tự tin:
- Đúng là ông ta không dễ hù, nhưng mình phải vào thế hù, để ông ta tự
nguyện trả lại, bởi vì trong tay mình có lá chủ bài.
- Lá chủ bài? là cái gì?
Văn nói ngay:
- Là giấy khai sinh của em, là giấy chứng minh của em. Em sinh tháng
mười hai, đến tháng mười hai vừa rồi mới đủ mười tám tuổi, nhưng trước
đó vào tháng tư, ông ta đã để em ký giấy bán tất cả tài sản và công ty của
ba mình. Ba em mới mất, còn chưa chuyển quyền sử dụng, em lại chưa đủ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.