BÌNH YÊN KHUNG TRỜI NHỎ - Trang 45

còn khá nghiêm trọng.
Có tiếng gọi sau lưng cô, Thiên Ân quay lại. Cô y tá đã trở về bàn trực.
- Bác sĩ đã chấp thuận nhưng phải qua kiểm tra xem em có đủ sức và nhóm
máu của em có thật sự thích hợp không đã.
- Dạ được.
Cô y tá gật đầu:
- Vậy em theo tôi.
Theo người y tá vào một phòng khác kiểm tra. Cuối cùng Thiên Ân được
bác sĩ cho phép hiến máu. Nằm dài trên giường cố giữ mình thư giãn để
đẩy lui cơn sợ hãi với cái mùi ê te nồng nặc và những cây kim to, cô nhớ
đến tấm ảnh chụp ba cô cùng một số nhân viên trong công ty vào dịp hiến
máu nhân đạo. Dạo đó, cô đã lồng kính tấm ảnh chụp ba cô nằm trong xe
hiến máu lưu động treo lên ở phòng sách, suốt ngày nhìn ngắm mà hãnh
diện vô cùng, cứ xem như ba mình là một anh hùng vậy.
Giờ đây, cô cũng đang hiếu máu. Máu của cô cứu giúp một người bệnh
trong cơn ngặt nghèo nhưng là một người rất tốt mà cô đã mang ơn. Quyết
định của cô không hẳn là nhân đạo, mà là một cách trả ơn. Nhờ cứ lan man
nghĩ ngợi mà Thiên Ân đã trải qua lần hiến máu đầu tiên trong đời mình
thành công. Uống cạn ly sữa người y tá đưa, cô ngủ thiếp đi trên chiếc
giường dành cho mình. Trời hửng sáng, khi chiếc băng ca đưa Văn từ
phòng cấp cứu qua phòng chăm sóc đặc biệt thì Thiên Ân cũng còn say
giấc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.