BÌNH YÊN KHUNG TRỜI NHỎ - Trang 96

Văn quay mặt lại điềm tĩnh trước cái nhìn nghi ngại của cô:
- Anh đang hỏi về vườn nhà em, nhà em có trồng cây không?
Thiên Ân im lặng một chút rồi khẽ gật đầu:
- Cũng có.
- Trồng hoa gì vậy?
- Bông giấy.
Văn ngạc nhiên:
- Bông giấy trồng thành vườn à?
- Không có. - Cô lựng khựng lại khi đề cập về mình - Nhà Ân không có
vườn, nếu kể về cây trồng thì chỉ có giàn bông giấy với một cây trắc bá
diệp thôi.
Văn vỡ lẽ:
- Bông giấy trồng trước cổng phải không?
Cô gật, mặt dàu dàu:
- Rồi ai chăm sóc nó? - Anh hỏi.
Cô im lặng. Văn nhìn cô, giọng nhẹ nhàng:
- Ân nè! Anh chỉ muốn biết chút ít về em thôi, chẳng lẽ em lại muốn giấu
anh tất cả sao? Không muốn kể gì cho anh biết à?
Cô lắc đầu:
- Không phải em muốn giấu anh, nhưng...
- Nhà em có bao nhiêu người tất cả? - Anh ngắt lời cô bằng một giọng thật
dịu dàng.
Cô cúi mặt xuống đôi bàn tay, âm thanh nhẹ hơn gió:
- Có... mình em.
Văn hơi nhăn mặt, anh khẽ vươn tay nắm lấy mấy ngón tay cô:
- Đừng vậy mà Ân, sao em cứ thu mình lại như vậy? Tuy mình biết nhau
không lâu, nhưng cũng đã thân rồi mà, em không thể xem anh như một ông
anh của mình sao? Sao không thể để cho anh biết một chút về em? Anh có
thể chia xẻ với em mà.
Thiên Ân ngẩng lên nhìn anh, cổ họng chợt khô khốc:
- Ân không dối anh đâu. Gia đình bây giờ chỉ còn lại mình em. Ba mẹ em
đều... đều mất hết rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.