tránh rộp da. Anh cũng dạy chúng mỗi lần kéo cành xuống thì xoắn cổ tay
để cho lá và cành nhỏ rơi ra.
Bluenote cha đằng hắng. “Không phải lo chuyện vào số đâu. Khi bắt
đầu vào, cháu chỉ cần nhớ đảo số và chầm chậm thôi. Đây, nhìn ta làm đây
và ta sẽ chỉ cho cháu xem phải làm thế nào.”
Blaze chăm chú nhìn. Phải mất hàng năm nó mới nắm được cách
vào số, về số (và việc giữ số là cả một bí mật với nó cho đến khi John bảo
rằng cứ nghĩ như đang giữ nước ấy). Trong khóa đào tạo buổi sáng ấy nó
đã được học những kỹ năng lái xe cơ bản. Nó chỉ làm chết máy chiếc xe tải
có hai lần. Sau này Bluenote đã nói với anh con trai ông rằng ông chưa bao
giờ thấy ai học cách cân bằng khéo léo giữa côn và gia tốc nhanh thế. Ông
bảo Blaze: “Cháu làm rất tốt. Nhớ giữ cho bánh xe không đâm vào bụi
cây.”
Blaze còn làm những việc khác ngoài lái xe. Cậu còn đi lượm thùng
quả của mọi người, mang ra xe, rồi chuyển chúng cho John, sau đó lại
mang những thùng không đến cho người hái. Cả ngày nó cười toe toét.
Niềm vui của nó đã truyền cảm hứng đến tất cả mọi người.
Đến ba giờ có một trận giông lớn. Theo chỉ đạo của Bluenote, bọn
trẻ chui vào thùng xe tải ngồi cẩn thận.