BỘ BỘ KINH TÂM - Trang 334

- Mai đây phải giải thích thế nào với cách cách? Cũng chả biết cô ấy có

bằng lòng tha thứ cho tôi không?

Nói rồi, nàng rời khỏi lán, lòng thoáng bâng khuâng. Ngày xưa họ đâu

lắm phiền muộn thế này? Cuộc sống bây giờ toàn phải trông trước ngó sau,
đi bước nào e ngại bước nấy. Một cuộc sống dối trá, lừa bịp và tanh tưởi!
Nàng những tưởng vì biết trước lịch sử, nàng có thể lựa may tránh rủi,
nhưng cuối cùng từng bước, từng bước một, nàng bị cuốn đi mà không sao
cưỡng lại nổi.

oOo

Chiều xuống, Mẫn Mẫn cho người sang gọi, nhắn nhủ nào là buổi tối

phải đi, nào là ba tháng nữa mới gặp, nào là chúng ta phải tranh thủ thời
gian ở bên nhau.

Nhược Hi nhìn Mẫn Mẫn, bề ngoài cười nụ, mà trong khóc thầm. Cô

quận chúa này thật hiền lành chất phác, một ngày kia phát giác Nhược Hi
lợi dụng mình, liệu cô có còn tin tưởng ai nữa không?

Sao phơi đồng trải rộng, gió thổi cỏ múa êm. Mẫn Mẫn hộ tống Thập tứ

và Nhược Hi ra khỏi khu trại. Mỗi người dắt một con ngựa để ngụy trang,
dọc đường không ai nói với ai câu nào. Cả ba đang chầm chậm bước, chợt
nghe sau lưng có tiếng chân gấp gáp. Nhược Hi sực nghĩ ra, ngoái đầu nhìn
thì quả đúng là Bát a ca, bèn dừng lại đợi chàng. Mẫn Mẫn cả kinh, lạng
mình đến chắn trước mặt Thập tứ. Nhược Hi bèn trấn an:

- Không sao đâu, cách cách! Bát gia biết chuyện của chúng tôi.

Bấy giờ Mẫn Mẫn mới thở phào, nghiêng đầu nhìn Thập tứ:

- Anh cũng oai ghê thực, lên đường mà có cả tôi và Bát a ca đưa tiễn.

Thập tứ cười hì hì:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.