BỘ BỘ KINH TÂM - Trang 359

- Thời gian qua em đã nung nấu ý định hết rồi, phải không? – Chàng gỡ

tay nàng, quay lại – Mỗi bài em hát, mỗi câu em nói, đều để nhắm tới ngày
hôm nay.

Nhược Hi bặm môi, mắt rơm rớm lệ, kéo tay chàng phân trần:

- Trái tim em đối với anh hoàn toàn chân thực.

Chàng lạnh lùng nhìn nàng, không mảy may dao động. Ánh mắt băng giá

của chàng khiến nàng run sợ, nàng cầm tay chàng, áp lên ngực mình, van
vỉ:

- Anh biết mà, anh biết nơi đây có anh, anh biết mà, anh biết…

Bát a ca nhắm mắt, hít một hơi thật sâu, bỗng ôm choàng lấy nàng, giọng

đau đớn:

- Lý do, Nhược Hi? Ta vẫn nhớ rõ lời em nói năm xưa “Tại sao số mệnh

của mình lại phải tuân theo ý muốn của kẻ khác, tại sao không thể tự quyết
định?” Lúc ấy ta trách mắng em thực, nhưng trong lòng cũng nghĩ đúng
như vậy. Ngạch nương xuất thân thấp kém, khiến ta từ nhỏ đã bị hắt hủi,
song ta luôn bền bỉ kiên cường. Bất kỳ việc gì ta cũng cẩn thận, trông trước
ngó sau, đối nhân xử thế khiêm tốn giữ lễ, tuyệt nhiên không nuôi dưỡng
thói kiêu ngạo. Thái tử, Đại ca, Tứ ca, Cửu đệ, Thập đệ đều có bà mẹ dòng
dõi cao sang, lại được các cậu và họ ngoại ở ngoài cung hỗ trợ. Thái tử có
Sách Ngạch Đồ, Đại ca có Minh Châu, lão Tứ có Long Khoa Đa, nhưng ta
có gì? Ta chẳng có gì hết. Ta đành phải dựa vào bản thân. Nhiều năm nay,
ta tiến bước nào rào bước nấy, đổ ra biết bao tâm huyết, chỉ để số mệnh của
mình được nằm trong bàn tay mình. Đều là hoàng tử, Nhị ca có thể làm thái
tử, tại sao ta không thể? Nếu Nhị ca hùng tài đại lược, ta cũng chẳng nói
làm gì, nhưng luận tài luận đức, Nhị ca có điểm nào khiến mọi người khâm
phục? Chỉ nhờ bà mẹ được Hoàng a ma sủng ái nên vừa ra đời, anh ta đã
nghiễm nhiên tọa hưởng mọi thứ. Ta không phục! Em có biết, phấn đấu từ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.