BỌ CẠP RỪNG SÂU - Trang 152

Đoàn Lôi đâu nhỉ? Khi tôi đang cuống lên không biết nên làm gì thì thấy
thằng bé từ sau một gốc cây chạy ra. “Ai gọi cháu đấy?”

Chu Vũ nhảy dựng dậy, bước đến dúi nó một cái, nói: “Mày đi chết ở đâu
thế? Khiến mọi người phải nháo nhác đi tìm!”

Kể từ lần trước làm đổ thuyền nước bị Chu Vũ đánh cho một trận rõ đau,
thằng bé vẫn sợ anh ta. Lúc này nó không dám cãi lại Chu Vũ, mà chỉ ấm
ức nói: “Cháu đi vệ sinh...”

Rồi mắt nó bỗng sáng lên, vui sướng gọi to: “Khỉ ơi!”

Vừa gọi nó vừa chạy vụt ra khỏi căn lều.

Đúng là con khỉ ấy, không sai! Chân nó vẫn còn quấn mảnh vải, lúc này nó
ngoan ngoãn ngồi trước mặt Đoàn Lôi, sung sướng thụ hưởng sự vuốt ve
dịu dàng của thắng bé.

Chờ một lát cho hết cơn hoa mắt chóng mặt, tôi chống cành cây đứng dậy
từ từ ra khỏi lều.

Thật đáng kinh ngạc, trên tay Đoàn Lôi đang cầm hai quả cây, rõ ràng là
con khỉ mang đến cho. Tôi rất xúc động, có ý nghĩ muốn nhờ con khỉ dẫn
chúng tôi đi tìm đồ ăn, thì thoáng nhìn thấy Chu Vũ cầm một hòn đá to, rón
rén bước lại gần con khỉ.

Trời ạ, anh ta định làm gì thế?

Chu Vũ bước lại mỗi lúc một gần, bí quá, tôi vận hết sức lực xô người vào
anh ta, cả hai cùng ngã lăn ra đất.

“Mau chạy đi, khỉ ơi, họ định giết mày đấy!” Đoàn Lôi nhận ra tình hình rất
tồi tệ, nó hô to.

Con khỉ cũng thật khôn ngoan, nó bèn chạy vụt đi luôn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.