BỌ CẠP RỪNG SÂU - Trang 170

Nghe Cố Phong nói thế, Chu Vũ bỗng hiểu ra, anh ta lẩm bẩm: “Kể cũng
phải, nếu thế thì chúng ta bị chết thiêu...”

Tư Khải Điển hết sức ngao ngán: “Tôi ngờ rằng đây không phải rừng Bọ
Cạp, trải qua ngần ấy hôm chưa nhìn thấy ai vào để tự sát, nếu thấy thì ta có
thể hỏi họ lối ra; và cũng không hề nhìn thấy một cái xác nào, đúng là
không bình thường.”

La Thiên nói: “Cũng không có gì là không bình thường. Khu rừng quá rộng
lớn, có lẽ chúng ta chỉ mới biết một góc nhỏ của cả khu rừng.”

Tôi không nén được lại phải hỏi: “Thật sự không thể có cách gì hay sao?”

La Thiên trầm ngâm một lát, rồi nói: “Có! Bắt kẻ đeo mặt nạ.”

“Bắt như thế nào?” Chu Vũ lớn tiếng. “Hắn xuất quỷ nhập thần không biết
đâu mà lần, khu rừng thì quá rộng.”

“Chờ! Chúng ta chờ hắn lần sau xuất hiện.” Cố Phong nói rồi bước ra khỏi
căn lều.

Mọi người đều im lặng hồi lâu, ai cũng hiểu câu nói của Cố Phong nghĩa là
gì.

Kẻ đeo mặt nạ hai lần xuất hiện, cả hai lần đều là sau khi có một người đã
chết, cũng tức là, chờ đến lần sau hắn xuất hiện, thì một người trong chúng
tôi phải chết.

Sau hồi lâu im lặng, không rõ ai đó lại đưa ra câu hỏi: Nếu có thể sống mà
thoát ra thì việc đầu tiên nên làm là gì? Câu hỏi này rất được mọi người
quan tâm hưởng ứng. Liễu Tinh Tinh nói trước, việc đầu tiên sẽ làm là đi
thẩm mỹ viện, rồi đi mát-xa, sau đó đi phố mua sắm quần áo. Nhưng Liễu
Tinh Tinh bị Chu Vũ và Tư Khải Điển lừ mắt coi thường, nói rằng chị ta
đầu óc thiển cận. Sau đó Đoàn Lôi cũng bị chê bai, vì nó nói là sẽ lập tức đi
ăn McDonald's, chỉ thế thôi. Chu Vũ thì nói, sau khi thoát ra, việc đầu tiên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.