BỌ CẠP RỪNG SÂU - Trang 267

Tôi bỗng cảm thấy cứng họng không biết nói sao. Đây là cái thứ lý do gì?
Bất ngờ một cách quá đáng!

Khi tôi vẫn đang ngớ ra thì hắn nói giọng tỉnh bơ: “Chẳng lẽ cô không
muốn gặp tôi à?”

Ái chà! Tôi ngạc nhiên nhìn hắn. Tôi mà lại muốn gặp hắn? Hắn là tên ác
ma có hệ số nguy hiểm rất cao, nhưng từ miệng hắn lại có thể biết được rất
nhiều đáp án. Cho nên, tôi đành nghiến răng, gật đầu nói: “Có muốn!”

Hắn há miệng, để lộ ra hàm răng trắng muốt. “Tôi nhận ra cô không muốn
gặp tôi đâu, nhưng không sao, cô muốn biết những gì thì cứ hỏi thoải mái,
tôi sẽ nói để cô biết hết.”

Tôi hít một hơi thật sâu, rồi hỏi một vấn đề mà Tư Khải Điển và mấy người
kia đến lúc chết vẫn chưa biết: “Tại sao anh lại bắt chúng tôi vào rừng Bọ
Cạp? Tại sao lại lần lượt giết họ?”

Chưa vội trả lời tôi ngay, hắn ta nghiêng đầu nhìn tôi một lúc rồi mới nói:
“Câu hỏi của cô chẳng theo thứ tự gì cả, chứng tỏ cô là người rất hay sốt
ruột, giống như đọc tiểu thuyết trinh thám, vừa mới đọc đoạn mở đầu đã vội
giở ngay trang cuối ra để xem phần kết thúc. Cô không biết đọc sách phải
đọc từ từ mới lý thú à?”

Hắn nói không sai, đúng là tôi đọc tiểu thuyết trinh thám theo kiểu ấy, đọc
xong đoạn đầu tôi vội vã giở đoạn kết ra, biết kết quả rồi thì tôi chẳng thiết
đọc phần giữa nữa. Tôi liếm môi, có phần lúng túng, hỏi: “Thứ tự gì?”

“Tôi gợi ý cho cô vậy: bất cứ sự việc gì cũng có những mối liên quan, tôi là
người rất có nguyên tắc, tôi không làm những việc vô nghĩa. Cô hiểu
không?”

“Thế là ý gì?” Tôi nghe vẫn thấy lơ mơ.

“Có lẽ tôi nên gặp La Thiên.” Hắn thất vọng nhìn tôi. “Tôi lại gợi ý thêm
vậy, nếu cô vẫn không hiểu thì tôi đành chấm dứt không nói chuyện với cô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.