BỌ CẠP RỪNG SÂU - Trang 38

Mẹ tôi hơi ngớ ra, rồi hỏi: “Kinh tế được việc là gì?”

“Chú rể kinh tế được việc... tức là, các cô gái thường nằm mơ tìm được
bạch mã, nào ngờ mở mắt ra thì thấy tất cả toàn là những con lừa đen sì, sau
khi hết cơn thất vọng đau đớn, họ đành tìm trong đàn lừa ấy một con lừa
béo tốt có sức vóc nhất, con lừa như thế được gọi là chú rể kinh tế được
việc.”

“Con cứ yên tâm, hiện nay kiểu bào chính là bạch mã; dù không phải hoàng
tử bạch mã thì cũng là vương gia bạch mã!”

“Mẹ ạ, mẹ cứ ra phố nghe ngóng, là sẽ tóm được ngay một người là kiều
bào, không phải từ Mỹ về thì là từ Anh về. Vả lại, con mới 20 tuổi mẹ đã
sốt ruột muốn gả con đi, và còn chọn cho con một anh già như thế? Nếu
thêm vài tuổi nữa thì con có thể gọi anh ta là cha đấy!”

“Thôi đi cô! Ăn nói chẳng đứng đắn gì cả!” Mẹ tôi phát cáu. “Già một chút
thì sao? Già một chút mới biết quan tâm gia đình, mới biết thương yêu vợ!
Nếu mẹ không sốt sắng tìm đối tác cho con thì con chỉ mải lao vào anh
chàng cảnh sát vớ vẩn kia. Con ưng anh chàng điển trai, sau này con sẽ...”

“La Thiên không đẹp trai...” Tôi lí nhí nói.

“Không đẹp trai, mà có thể mê hoặc con như thế hay sao?”

“Mẹ còn chưa gặp anh ấy, mẹ nói thế thì võ đoán quá.”

“Không cần gặp nó, mẹ cũng biết nó đẹp trai!” Rồi “rầm” một tiếng, mẹ tôi
sập cửa lại. Xem ra, bà có thành kiến với La Thiên rất nặng nề, trưa mai tôi
phải kéo anh ấy đến nhà tôi bằng được mới yên.

2

Nằm trên giường tôi giở mình trằn trọc mãi, không sao ngủ được, đầu óc
toàn nghĩ những chuyện về Đoàn Chính Dương trốn khỏi trại giam; sao anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.