BỌ CẠP RỪNG SÂU - Trang 57

“Anh nói về bé Lôi Lôi à? Thực ra cũng chưa gọi là quen, tôi mới chỉ gặp
nó một lần. Có vấn đề gì à?”

“Không. Tôi thuận miệng hỏi thế thôi. Vì những người đang bị giam hãm
trong rừng này cũng đều không biết gì về nhau.”

“Anh và anh mặc áo xanh cũng không quen nhau à?” Tôi hơi ngạc nhiên.

“Anh ta là Chu Vũ. Tôi bị vào đây rồi mới biết anh ta.”

“Lúc nãy anh nói kẻ đặt bẫy chính là kẻ đã bắt chúng ta. Nhưng rất có thể là
do một người đi săn đã làm? Nếu thế chúng ta để lại tín hiệu cầu cứu ở chỗ
cái bẫy, thì chúng ta sẽ được cứu.”

“Được cứu?” Cố Phong cười nhạt. “Nếu cô biết đây là nơi nào thì cô sẽ
không cho rằng trong này có người đi săn.”

“Vậy đây là nơi nào?”

Cố Phong không đáp, anh ta lại ngồi xuống nhặt mấy cành cây bày một cái
mũi tên làm ký hiệu.

Tôi thấy hơi khó hiểu, tại sao hỏi đây là nơi nào thì họ đều im lặng.

Lẽ nào chúng tôi đã đi lạc vào rừng rậm khủng long ở kỷ Jura?

7

Đi trong rừng rậm như một mê cung này, tôi chỉ cảm thấy khát cháy cổ
cháy họng, toàn thân đau nhức mỏi nhừ, nhất là đầu nhức như búa bổ chỉ
chực vỡ tung. Tôi lom khom cúi xuống, một tay nắn đùi, tay kia day trán,
hỏi Cố Phong lúc này mấy giờ rồi.

Cố Phong dừng lại nhìn tôi một lượt, rồi nói: “Ở đây chỉ có thể nhìn vị trí
mặt trời mà đoán thời gian.” Nói rồi anh ta ngẩng đầu nhìn. “Lúc này vào
khoảng hơn 3 giờ. Cô sao thế? Không bước được nữa à?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.