BỌ CẠP RỪNG SÂU - Trang 62

Vào giây phút này tôi bỗng thấy rất nhớ nhà, tôi nhớ mẹ tôi hay lầu bầu,
nhớ cha tôi - ngay trước mặt tôi - trách móc mẹ tôi tiêu hoang, tôi nhớ La
Thiên... Nỗi nhớ da diết, bùng lên mãnh liệt. Rồi tôi òa khóc nức nở.

Phải làm gì đây thì mới có thể thoát khỏi nơi này?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.