BỌ CẠP RỪNG SÂU - Trang 63

Chương 3: Người mất tích đầu tiên

1

Nếm mười tám quả cây, tôi bước chơi vơi như kẻ mất hồn, đi sau Cố Phong.
Con tim nhỏ bé yếu ớt của tôi như dần chìm xuống, hai chân tôi nặng như
bị đeo đá.

Khóc một hồi, tôi dường như đã bình tĩnh trở lại, và hiểu rằng khóc lóc chỉ
là vô ích. Bị vây khốn trong rừng sâu là một sự thật hiển nhiên, chỉ có thể
được đến đâu thì hay đến đấy. Điều có thể được an ủi là, có cả thảy chín
người kể cả tôi, chứ không phải kẻ giấu mặt nào đó đem mình tôi ném vào
khu rừng này; tôi tin rằng nếu mọi người đồng tâm hiệp lực thì nhất định
chúng tôi có thể thoát ra!

“Này, Cổ... cô là Cổ gì gì nhỉ? Cổ Tiểu Phi phải không?”

“Tôi là Cổ Tiểu Yên.” Tôi nguýt anh chàng Cố Phong, chẳng buồn trách
anh ta nữa.

“Cuộc sống của cô như thế nào?”

“Gì cơ?” Tôi nghi hoặc nhìn anh ta, không hiểu anh ta hỏi thế là ý gì.

“À, ý tôi là, trong cuộc sống, cô có những điều chưa được như ý không? Ví
dụ, trong quan hệ với bạn trai, trong quan hệ với cha mẹ, bạn bè, trong công
tác chẳng hạn. Cô đã đi làm chưa hay vẫn đang đi học?”

Tôi lắc đầu, tôi chẳng muốn nói gì, tôi chỉ đang mải nghĩ tại sao kẻ giấu mặt
nào đó lại bắt những người vốn không quen nhau là chúng tôi đem vào khu
rừng này?

Chắc chắn phải có những điểm chung nào đó, chứ không thể là một hành
động vô nguyên tắc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.