BỒ CÂU CHUNG MÁI VÒM - Trang 42

- Ừm - Kim ậm ừ.

- Còn tôi, đây là năm thứ sáu tôi đến Thụy Sĩ làm công việc này.

- Anh người nước nào?

- Rumani Anh ta chỉ cho Kim một vài người khác, họ đều là những nhân

công quen thuộc vào mỗi vụ thu hoạch nho ở trang trại này. Anh rậm râu to
lớn là kỹ sư hóa người Bungari, cô tóc hung có hai bím dài là nhân viên kế
toán người Tiệp, anh điển trai đang cầm ly trà uống là sinh viên luật người
Ý...

- Còn anh làm nghề gì? - Kim hỏi.

- Tôi? - "Cận Thị" cúi đầu - Tôi là giáo viên dạy sử. Còn cô?

Kim do dự không biết nên trả lời thế nào. Bà ngoại giận dữ với quyết

định làm nhân công hái nho của cô nên căn dặn "còn biết nhục thì tuyệt đối
đừng khoe học hàm học vị của mình ra!". Kim ngước nhìn mặt hồ Léman
lãng đãng sương. Dãy núi mờ giăng những vệt mây trôi bồng bềnh. Cô ước
chi mình được ngồi vẽ và đang cầm trên tay mẩu bút chì. Chiếc kềm bấm
rơi hoảng vào không trung, lăn xuống sườn đồi.

- Tôi là bác sĩ từ Việt Nam sang Pháp tu nghiệp sáu tháng - Kim chậm

rãi - Tranh thủ kỳ nghỉ phép tôi sang Thụy Sĩ thăm gia đình. Dì tôi giới
thiệu với bà chủ...

- Việt Nam à? - Anh ngạc nhiên thú vị - Thường thì người Châu Á

không thích hái nho vì công việc này nặng nhọc quá, không hợp với thể
trạng nhỏ bé...

- Chúng ta lại tiếp tục công việc thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.