BỒ CÂU CÔ ĐƠN - Trang 136

12

Có kinh hoàng về một đàn ngựa đông đúc đến thế này thì Wilbarger

cũng không để lộ. Đàn ngựa nhỏ đã được dồn vào một chỗ; ông, Deets và
người tên gọi Chick đang lặng lẽ tách những con ngựa mang dấu HIC ra.
Dish Boggett chặn ở cửa giữa hai bãi chăn thả, để cho những con ngựa của
Wilbarger chạy qua và dứ dứ dây thòng lọng vào mặt những con nào ông ta
từ chối lấy. Không thấy Jake Spoon ở đâu, cả Augustus cùng hai người
Ireland nữa.

Do đã đủ người trong chỗ quây ngựa, Newt không có việc gì làm nên

đứng ở bên hàng rào ngó coi. Đậu Ve đã trèo lên cái họ gọi là ghế thổ công –
thanh sắt trên cùng của hàng rào ngang bãi chăn thả – để xem tách chọn
ngựa.

Call vẫn chưa chuẩn bị cho con ngựa cái nghỉ. Lúc Wilbarger chọn

ngựa xong và đi đến hàng rào, ông để mắt vào nó chứ không phải vào Call.

— Chào, – ông nói. – Ta hãy thương lượng, ông giữ lấy ba mươi tám

con ngựa đẹp tôi vừa chọn ra kia còn tôi thì lấy cái con mạt hạng mà ông
ngồi ở trên lưng đây. Ba mươi tám đổi lấy một là món hời trong sổ sách giấy
tờ.

Mắt Đậu Ve sửng sốt vì cái điều anh vừa nghe thấy đến nỗi suýt nữa thì

ngã lăn từ trên “ghế thổ công” xuống.

— Ông muốn nói là ông sẽ mang hết chỗ ngựa này đổi lấy cái may mắn

bị ngoạm đứt một miếng thịt à? – Anh hỏi.

Anh biết nhiều người mê con ngựa của Đại úy nhưng mê đến độ này thì

vượt quá khỏi mọi lòng tin của anh.

— Tôi không đổi con ngựa cái này, – Call nói. – Và đây không phải là

ý kiến.

— Tôi sống trên mình ngựa thế mà cả đời chưa có được một con ngựa

hay cho mình. – Wilbarger nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.