BỒ CÂU CÔ ĐƠN - Trang 287

Cỗ xe hàng thong thả đến, Bolivar đánh lừa, có Lippy ngồi ở đằng sau.

Rồi tới gia súc và anh em Spettle.

Thật là lạ. Newt nghĩ, một con sông có thể bình yên đến thế này nhưng

một con sông khác thình lình lại sôi lên những rắn là rắn và giết chết mất
Sean. Nhiều lần, phần lớn vào ban đêm, anh tưởng tượng thấy Sean vẫn còn
sống. Buồn ngủ làm anh khó giữ cho mơ với thực tách khỏi nhau.

— Tôi mong không có ai bị chết nữa, – anh nói.

— Tốt, khó mà tính được những sự lạ trong loại tình thế này, –

Augustus nói. – Cả chuyến đi chúng ta có thể sẽ không bị một tổn thương
nào khác nữa. Nhưng có thể lại đến một nửa số anh em chúng ta sẽ bị quét
đi. Nếu có cái bất hạnh lớn như vậy thì tớ sợ là do tự tớ gây lấy.

— Tại sao? – Newt hỏi, ngạc nhiên.

— Vì tớ không còn là như tớ trước đây nữa. Tớ vốn đối phó nhanh

nhẹn với mọi loại rắc rối, có thể lăn ra khỏi mình ngựa nhanh hơn bất cứ ai
đó nháy mắt. Tớ vẫn nhanh hơn một số người nhưng tớ không còn nhanh
bằng tớ ngày xưa.

Cỗ xe hàng qua sông dễ dàng và hai con lợn xanh lặc lè theo sau cỗ xe

lội xuống nước bơi qua sông San Antonio.

— Trông chúng xem, – Augustus vui vẻ nói, – thua gì những tay bơi có

hạng đâu.

40

Ngày lại ngày, Lorena càng cảm thấy thích thú hơn. Đêm thì không kể

hầu như đêm nào chớp cũng nhay nháy và sấm vẫn ầm ầm trên đầu họ.
Thường thường, khi cô và Jake đang ngủ, những giọt mưa to tướng lại rơi
trúng mặt, làm cho Jake càu nhàu ca cẩm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.