BỒ CÂU CÔ ĐƠN - Trang 325

lòng.

Không nhòm ngó nữa, hắn đi khỏi đó.

Lorena nhìn Gus, thấp thỏm chờ anh bắn hạ Vịt Biếc, nhưng anh chỉ

hất mũ ra đằng sau nhìn hắn đi. Lorena gần như mong anh nên bắn vì cảm
thấy đó là một kẻ giết người; vẻ nguy hiểm toát ra ở hắn. Đôi khi chỉ cần
một người vừa bước vào phòng, cô đã biết ngay người đó có thể gây hại cho
cô. Nếu người ấy có cơ hội.

— Dọn đồ đạc đi. – Gus nói. – Tốt nhất là cô đến ở với bọn tôi một hai

đêm.

— Hắn là ai?

— Một thằng lẽ ra bọn tôi phải treo cổ từ mười năm trước rồi kia.

Không bắt được nó. Nó là một da đỏ Comanche. Nó có cả một bầy kinh tởm
quen hoạt động ở vùng Sông Hồng từ Mexico qua suốt tới Arkansas, đánh
phá những người định cư. Chúng tàn sát người lớn, bắt ngựa và con trẻ đi.

— Tại sao các anh không bắt được nó?

— Nó quen hoạt động thiếu thốn nước hơn bọn tôi. Nó thạo những bình

nguyên khô hạn hơn bọn tôi. Rồi Quân đội ngáng chúng tôi.

— Liệu Đại úy Call ở đây thì nó có cố giết anh không?

— Tôi nghĩ là có. Tôi đoán rằng nó tự coi mình tài giỏi đến mức ấy

đấy.

— Anh có nghĩ nó giỏi như thế không?

— Cô sẽ không bao giờ biết đâu. Tôi không đánh giá thấp nó tuy nó

phải nhanh mới hạ được cả Call và tôi.

— Nó không hề nhìn đến em. Em nghĩ nó sẽ không trở lại.

— Tôi ngờ nó đã ghi nhận cô từ lâu, trước cả khi đến đây rồi. Tôi

không phải người duy nhất có con mắt tinh ở trên đời này.

— Em muốn chờ Jake. Em bảo Jake là sẽ chờ mà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.