BỒ CÂU CÔ ĐƠN - Trang 348

Đúng theo nguyên tắc của mình, ông không chịu cưỡi con lừa hay leo

lên ngồi cạnh Lippy trên cỗ xe.

— Tôi đi bộ tốt hơn. Tôi sẽ không để sổng mất cái gì cả.

— Lỡ có thể bị rắn cắn, – Lippy nói. Từ cái vụ xảy ra ở sông Nueces,

ông sợ rắn kinh khủng, đến mức ngủ trên xe và cả đứng ở trên xe mà đái
nữa.

Suốt ngày Po Campo đi bộ, cách đàn gia súc chừng trăm mét hay hơn

về phía tây, với hai cái bao tải gài vào thắt lưng. Chốc chốc ông lại nhét thứ
gì đó vào, nhưng không ai nhìn thấy được, trừ hai con lợn, chúng bám sát
gót ông già. Chỉ có thể nói được mỗi một điều là món om của ông ngon lạ
lùng. Deets xin đến mấy lần khiến phát ngượng lên về cái sự háu ăn của
mình.

Deets là người đầu tiên lên gân lên cốt để nếm thử châu chấu rán. Po

Campo đã bắt được một túi tướng. Khi mỡ nóng, ông đem năm sáu con dìm
một lúc vào trong mỡ. Lúc thấy đã được, ông lấy một mũi dao to xiên chúng
lên để vào một miếng vải màn. Chẳng mấy chốc ông đã rán được năm sáu
chục con, song chưa ai vội nhào đến cả.

— Dish, cậu là một cao bồi thượng thặng, cậu phải làm miếng đầu tiên,

– Augustus nói. – Chẳng ai trong bọn này muốn tranh mất phần đầu của cậu.

— Ông mong tôi bị cứt đái tung tóe ra à, – Dish nói. – Ăn sâu bọ tôi té

re ngay.

— Cái gì giữ ông không ăn, Gus? – Kim Sào Nelson hỏi.

— Khôn ngoan, – Augustus nói.

Cuối cùng Deets đi đến nhặt một con lên. Anh tin tưởng vào một người

đã có thể nấu được một nồi thịt om ngon đến thế. Anh nhăn răng cười nhưng
vẫn chưa ăn ngay.

— Cho một ít mật đường vào đấy, – Po giục.

Deets chấm châu chấu vào đĩa mật con con.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.