BỒ CÂU CÔ ĐƠN - Trang 377

— Được, – Hutto nói. – Một đứa con gái bằng cỡ ấy không đáng để đi

lùng.

Vừa nói xong, một hòn đá khá to bay trúng giữa mồm Hutto. Nó ngồi

khuỵu xuống, môi vỡ toang, máu chảy tràn xuống cằm. Loáng sau, một hòn
khác ném trúng sườn Jim. Hắn rút súng lục bắn nhiều phát về phía đó.

— Ồ, dẹp đi, phí đạn. – Hutto nói. Hắn nhổ ra một đống máu.

Hai hòn đá nữa bay đến đều nhằm cả vào Jim. Một viên trúng khuỷu

tay, làm cho hắn đau điếng. Viên kia vèo qua đầu.

Hutto hình như thấy tất cả chuyện này buồn cười. Hắn ngồi lên đất bùn,

cười và nhổ máu ở mồm ra. Jim nằm dài, chĩa súng chờ đợi.

— Chuyện này vượt hết mọi điều đã nghe kể đây, – Hutto nói. – Tao

với mày ở đây chịu trận thạch chiến của một đứa con gái không lớn hơn con
muỗi mắt. Tin này mà lan đi thì tao với mày còn mỗi nước về vườn.

— Mẹ kiếp, lúc bắt được con ranh tao tưởng nó chỉ biết chạy. – Jim

nói, lên búa khẩu súng. Ngay lập tức, một viên đá trúng vào vai hắn và khẩu
súng văng ra. Điên lên, hắn bắn vào trong đêm tối cho tới khi hết đạn.

— Được, bây giờ chắc là phải giết tên sê ríp này, – Hutto nói. Hắn đưa

một ngón tay vấy máu lên day day cái răng lung lay. – Nó mà đem chuyện
này kể ra thì tên tuổi của tao với mày cứ là bại hoại mãi mãi.

— Thế vậy sao mày không đứng lên giúp tao đuổi con bé? – Jim cáu

kỉnh nói.

Jim mở súng lục ra. Hắn lắp đạn và đề phòng đá, mắt liêng liếc vào

trong bóng tối. Một viên đá nữa bay tới, hắn quay tránh và bị trúng vào đùi,
ba viên đạn rơi khỏi tay.

Hutto bình tĩnh hơn Jim. Hắn với tay lấy khẩu súng săn, nạp đạn.

— Jim, tao bảo, mày nhử cho nó ném, tao lắp vài viên đạn ghém vào

đây. Có thể trăng chưa lên và nó chưa ném vỡ sọ mày thì tao đã bắn chết nó
cũng nên. Hay ít ra cũng xua nó xa ra không ném được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.